Diệp Tử Hàn mở cửa chính lái chiếc xe vào trong nhà, vừa đi vừa tháo hai nút áo đầu.
Anh mở cửa đi vào, căn nhà u tối không một sinh khí. Dù đã quen với cảm giác này nhưng vẫn không chịu được sự hụt hẩng dâng lên dưới đáy lòng.
Khi chuẩn bị bật đèn, một ánh sáng len lỏi phát lên trong căn nhà u tối. Dù chỉ là một ánh sáng nhạt nhưng nó lại phát sáng như ánh nắng mặt trời.
" Happy Birthday to You
Happy Birthday Dear
Happy Birthday to You
Happy Birthday to You
Happy Birthday to You
Happy Birthday Dear. "
Diệp Tử Hàn nhìn cô gái từng bước tới gần, vẻ mặt có chút thẩn thờ, trái tim cũng vô thức run lên một cái.
Trương Tiểu Nặc đi tới bên cạnh, khóe miệng khẽ nâng lên:" Happy Brithday. "
Giữa căn nhà u tối, một ánh sáng nhỏ tỏa sáng khiến họ có thể nhìn thấy từng nét mặt của đối phương.
Hai người đứng đối diện nhau, không khí chợt trở nên ngại ngùng.
Trương Tiểu Nặc đưa bánh kem tới trước mặt anh, thấy anh không có phản ứng thì e dè lên tiếng:" Anh... cầu nguyện đi. "
Diệp Tử Hàn trầm mặc không lên tiếng, có lẽ do gió lùa vào nên làm tắt đi ánh sáng duy nhất trong nhà.
Lúc này tất cả mọi thứ đều tối thui chỉ còn lại sự mơ hồ. Diệp Tử Hàn đưa tay bật đèn, vẻ mặt có phần sợ hãi.
Khi ánh đèn trong nhà mở lên, hình bóng của cô vẫn đứng đối diện, vẫn ngơ ngác cầm bánh kem đứng trước mặt anh.
Cũng may, cô vẫn còn.
Cũng may, không phải mơ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475223/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.