Trong đó có một bốp da, Diệp Tử Hàn mở nó ra, nụ cười trên môi liền cứng lại, sắc mặt trở nên khó coi.
Chiếc bốp da rơi xuống đất, cả người run rẫy, gương mặt trắng bệt. Sự cay đắng tột cùng kia dần dần truyền đến, trái tim như bị ai đó siết chặt, siết chặt đến anh không thể thở.
Lăng Thiếu Phong ngồi trong phòng làm việc gần nửa tiếng vẫn chưa thấy anh, nghi ngờ đi lên phòng ngủ.
" Cộc cộc. "
Không một ai trả lời, anh mở cửa đi vào đã thấy Diệp Tử Hàn ngồi trên giường, gương mặt tái méc, bất động ngồi đó.
Lăng Thiếu Phong chầm chậm đi tới, ánh mắt dừng ở bốp da rớt dưới đất. Khi nhìn thấy tấm ảnh của đôi tình nhân trẻ, vẻ mặt hoảng hốt, không biết làm sao ngõ lời.
" Diệp Tử Hàn, chú đừng suy nghĩ lum tum. "
Diệp Tử Hàn nhìn phản ứng của Lăng Thiếu Phong, người anh em của anh không phải la hét lên như thường ngày, không chửi rủa, không hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, cũng không hỏi người trong ảnh là ai.
" Chuyện này, chú biết rồi? "
Đáp lại anh là sự im lặng, không khí trong phòng lặng xuống, trái tim anh chợt đau thắt lại.
" Về đi. ''
Diệp Tử Hàn như một người mất hồn ngồi yên trên giường, trên mặt không lộ ra cảm xúc gì nhưng, giọng nói run rẫy đã phản bội anh, ánh mắt bi thương ấy, đã phản bội anh.
Lăng Thiếu Phong nhìn anh không rời mắt, trái tim chợt đau.
Khi hoàng hôn buông xuống, Trương Tiểu Nặc đi bộ về nhà.
Không hiểu sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475204/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.