Lăng Thiếu Phong liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tay, do dự nhưng nghĩ tới các món ăn thì không nhịn được nuốt nước bọt.
" Được. "
°°°
" Ăn cơm thôi. "
Đường Noãn bưng từng dĩa thức ăn đặt lên bàn, hớn hở bày chén đũa.
Ting ton.
Lúc này, chuông cửa reo lên, Đường Noãn vừa muốn chạy ra mở cửa nhưng Dì quản gia đã nhanh hơn một bước.
" Chào dì. "
Nghe được giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc, cả người chợt khựng lại.
Tại sao anh ta ở đây?
" Tới rồi à?"
Trương Tiểu Nặc đỡ Diệp Tử Hàn xuống lầu, thấy hai người đều ngơ ngác không khỏi nghi ngờ.
Lăng Thiếu Phong mỉm cười tà mị, nhìn vẻ mặt hoang mang của Đường Noãn đột nhiên trở nên vui vẻ.
" Vào ăn cơm thôi. "
Lăng Thiếu Phong đẩy nhẹ đầu cô, nhìn cô có phần lưu manh.
Tay phải của anh cũng đỡ hơn vài phần, không còn đau nhức. Nhưng Trương Tiểu Nặc vẫn ân cần đút anh ăn.
Diệp Tử Hàn nhìn cô không rời mắt, hoàn toàn coi hai vị khách trong nhà như không khí.
Một bên ngọt ngào, một bên xấu hổ.
Trong bữa ăn, từ đầu tới cuối Đường Noãn không dám ngẩn đầu lên. Dường như muốn chôn mặt vào chén cơm, tuy vậy vẫn cảm nhận được một ánh mắt mãnh liệt đang nhìn chầm chầm vào người cô.
" Món sườn cay ngon thế. "
Lăng Thiếu Phong xới cho mình chén cơm thứ hai, vừa ăn vừa khen ngợi tài nghề của chị dâu mình.
Trương Tiểu Nặc mỉm cười nhìn anh, đôi mắt phát sáng:" Món này của Đường Noãn. "
Không khí đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475197/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.