Công ty bất động sản đã chuyển qua tên chú. Đường Noãn, không cần day dưa nữa. "
Lăng Thiếu Phong chợt khựng lại, cảm thấy nực cười.
Tình yêu thật vĩ đại a! Có thể biến người lạnh lùng, máu lạnh trở nên ôn hòa, nhẫn nại như thế.
" Chú thật sự không muốn biết sao?"
" Không. "
Diệp Tử Hàn không hề do dự trả lời.
Bất lực lắc đầu, Diệp Tử Hàn a Diệp Tử Hàn, trong tình yêu lại là người ngu ngốc như thế.
Chiếc cửa ban công mở ra, Trương Tiểu Nặc bưng một nồi cháo để lên bàn, xới ra hai chén nhỏ.
" Cảm ơn chị dâu. "
Tia bất ngờ trên mắt chợt hiện lên nhưng lại nhanh chóng bất mất. Bàn tay đột nhiên bị nắm chặt, Diệp Tử Hàn chau mày nhìn vết bỏng trên tay cô, nghi ngờ " Cháo này, em nấu?"
Trương Tiểu Nặc gật đầu, mỉm cười ngọt ngào:" Không biết có hợp khẩu vị anh không? "
Nửa năm rồi, đây là lần đầu tiên cô chính tay nấu thức ăn cho anh. Trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc khá tả.
Lăng Thiếu Phong không quan tâm hai người, tự xới cho mình thêm một chén cháo. Không thể phụ nhận, cháo này tuy đơn giản còn ngon hơn quán ăn mà anh thường tới.
Diệp Tử Hàn dùng tay trái ăn, rất chậm chạp. Nồi cháo rất nóng, lại có rừng, tiêu ăn vào lại ấm, lại thơm.
Rất có mùi vị của gia đình.
Khi hoàng hôn buông xuống, Trương Tiểu Nặc tiễn anh xuống nhà.
" Cảm ơn anh. "
Lăng Thiếu Phong mỉm cười, có phần e dè:" Nếu chị muốn cảm ơn em, lần sau nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475195/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.