Đường Noãn mơ mơ màng màng, nhớ lại những gì Trương Tiểu Nặc đã nói:'' Quán coffee là kỉ niệm của cậu ấy... Òe! "
Một lần nữa, những thứ dơ bẩn từ trong miệng Đường Noãn ói lên hết người anh.
Hít thở sâu vào, vì hạnh phúc của Diệp Tử Hàn, vì công ty bất động sản của anh, coi như không thấy những vết dơ đó.
" Quán coffee đó, rút cuộc có ý nghĩa gì? "
Đường Noãn mơ màng nhìn anh, đột nhiên bật cười:" Ý nghĩa? Tất cả, tất cả cũng bởi vì chữ " yêu ", yêu, haha, ưm òe. ''
Một lần lại một lần, những thứ chết tiệt đó lại dính hết lên cái quần anh.
Lăng Thiếu Phong nhẫn nhịn không đánh cô thật mạnh, bỏ chạy vào nhà vệ sinh.
Ói ra hết, lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút. Đường Noãn mơ màng ngồi dậy muốn chạy theo anh nhưng lại bất cẩn ngã xuống đất. Người đàn ông say rượu đi tới đỡ cô dậy:" Cô gái, qua đây qua đây chơi với anh. "
" Buông tôi ra! "
Gã ta ôm lấy eo, bàn tay sờ loạn trên tấm lưng của Đường Noãn.
Ý thức đột nhiên tỉnh táo, Đường Noãn đẩy gã ta ra khỏi mình nhưng sức lực của một người phụ nữ tất nhiên sẽ yếu hơn người đàn ông, cô chỉ biết nghẹn ngào gọi tên Lăng Thiếu Phong.
Rượu khiến ý thức con người trở nên mơ màng, con ma phía sau nội tâm trỗi dậy.
Gã ta kéo cô đi về phía trước, những người xung quanh chỉ im lặng ngồi ăn không dám sinh sự.
" Lăng Thiếu Phong! "
Đường Noãn cố gắng rút bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/269462/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.