Chương trước
Chương sau

Edit: Ốc Sên
“Ngoan, mau bú sữa đi, mẹ ở đây…” Côđưa tay vỗ về đứa con gái bé bỏng, vẻ mặt cô tái nhợt, xen lẫn đau lòng và mệt mỏi.
Bản thân cô đã quên, bao lâu rồi cô không ăn uống đầy đủ. Sau khi cho con bú xong, cô xoay người lại, bên ngoài trời vẫn mưa, ánh mắt cô thoáng hiện nét kiên định.
“Cục cưng, yên tâm, mẹ nhất định sẽ cứu con.” Côôm chặt bé gái vào lòng, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt đáng yêu, đứa bé cũng chu môi chạm vào mặt cô, sau đó khẽ cựa người, ghé sát vào ngực cô ngủ.
Cô lại ôm con gái chặt hơn một chút, dường như cô cố gắng truyền hơi ấm của mình cho con.
Cô lại đi vào làn mưa, mưa lạnh giá tạt vào người cô, vào mặt cô, chỉ cóđứa bé mà côđang cố gắng che chở trước ngực làđược an toàn, đó là tất cả của cô, cô cố gắng bước thật nhanh, dừng trước một khu nhà, cả người côướt đẫm, hai tay vẫn ôm chặt đứa bé vào lòng, đứa bé ngủ thật ngoan, căn nhà trước mặt cô thật xa hoa.
Côđứng bên ngoài chờ, gương mặt tái nhợt, thỉnh thoảng một giọt nước lại lăn dài trên má cô, không biết côđãđợi bao lâu, một tiếng oanh xe truyền tới, một chiếc xe màu trắng dừng cách đó không xa, một đôi nam nữ ngồi trên xe, chiếc xe dừng lại, bọn họ dường như không thể chịu nổi cứ quấn chặt lấy nhau, hôn nhau say đắm, thậm chí hai bàn tay còn cởi áo của nhau, cô gái lộ ra bả vai trắng nõn, người đàn ông chôn mặt vào vai cô, đôi tay không ngừng xoa bóp bộ ngực cô gái.
“A… Thần, nhẹ một chút,” cô gái thở gấp nói, giọng nói quyến rũ mê người, người đàn ông cười tà mị, bàn tay hướng xuống dưới, “Anh biết em muốn, không phải em thích nhất là chuyện này sao?”
Cô gái thở hổn hển, ánh mắt kia thừa nhận ý nghĩ giống hắn, đúng vậy, họ muốn, hiện tại họ rất muốn có nhau.
Lúc này, cô gái đứng trong mưa đưa ánh mắt ướt đẫm nhìn theo, côôm chặt đứa trẻ vào lòng, nhìn một màn nóng bỏng trước mắt. Người đàn ông đưa mắt nhìn qua cô, nhưng hắn vẫn tiếp tục động tác của mình, cho tới khi cô giá trong xe bị hắn trêu đùa không chịu nổi, hắn mới xuống xe.
“Chúng ta về phòng tiếp tục, anh không thích bị nhìn trộm.”
Người đàn ông cắn tai cô gái, cô gái ngẩng đầu nên, mới nhìn thấy, cách đó không xa có một người đang phá hư chuyện tốt của họ, đúng là mất hứng, cô gái chỉnh lại quần áo, trừng mắt nhìn người phụ nữ chật vật kia.
Lại làăn xin, thích đến nơi này như vậy sao.
Khi hai người bước ra khỏi xe, cô mới ngẩng đầu lên, gương mặt đẫm nước mưa, trong lòng ôm một đứa trẻ.
“Để tôi đoán thử côởđây làm gì?”
Người đàn ông ôm eo cô gái cạnh hắn, ngón tay xoa xoa lưng cô gái, cô ta khẽ thở dốc một tiếng, giống như mất đi sức lực, cả người dựa vào người hắn.
Ánh mắt cô thoáng hiện nét bi thương, cô cẩn thận ôm chặt đứa bé hơn.
“Không phải côđịnh nói với tôi, đứa bé trong lòng cô là của tôi chứ?” Người đàn ông nhếch môi nói, ánh mắt híp lại giễu cợt, mưa vẫn rơi mà không ảnh hướng chút nào tới hắn, hắn vẫn anh tuấn, vẫn tà mị, vẫn quả quyết.
Tuy vừa rồi hắn suýt nữa thì phát sinh chuyện đó với cô gái kia, nhưng bây giờ hắn vẫn là quần áo chỉnh tề, khác hẳn với cô gái kia.
Cô nhìn nhìn người đàn ông, lại nhìn cô gái bên cạnh hắn, bờ môi trắng nhợt khẽ run, cô còn chưa kịp nói gì, đã nghe thấy giọng nói của cô gái kia.
“Thần, tháng này em là người thứ mấy rồi, anh đãởở trên giường với bao nhiều cô rồi?” Cô gái bên cạnh có chút không vui giậm giậm chân, trừng mắt nhìn cô, trong màn mưa, cô nhìn thấy nụ cười nhạt của hắn giành cho cô gái đó.
Còn cóánh mắt lạnh lùng đó là giành cho cô.
Hắn khẽ bước lên, sau đóôm đứa trẻ trong lòng cô, một đứa bé thật xinh đẹp, ánh mắt đen láy, đứa béđưa tay về phía hắn.
Dường như muốn hắn ôm lấy cô bé, dáng vẻ thật đáng thương.
“A,…” Hắn nhếch môi cười, “Cô gái này, không cần mang một đứa con hoang đẩy lên người tôi, tôi thật không biết, tôi và côăn nằm với nhau khi nào nữa?” Người đàn ông cười lạnh.
“Đúng vậy, một người phụ nữ như cô, một tam thiếu gia như Vệ Thần sao có thể ngủ với côđược, cũng không biết tự soi gương nhìn lại mình, giống hệt kẻăn mày, xách giày cho Vệ Thần cũng không xứng.”
Lời nói cô gái kia thật độc ác, còn người đàn ông lại lạnh lùng nhìn cô, côôm chặt lấy đứa trẻ, ngăn mưa chạm vào cô bé.
“Nó là con gái anh, là thật…” Trong gió lạnh, giọng nói cô vô cùng yếu ớt, người đàn ông hừ lạnh một tiếng, “Cô nói là của tôi thì chính là của tôi sao, như vậy phụ nữ tới tìm tôi làm cha của con họđã hàng đống rồi, con tôi có khi đã xếp thành đội bóng được rồi,” Người đàn ông cười nhìn cô, nụ cười ngày một lạnh lẽo, hắn ghét nhất là bị phụ nữ như vậy làm phiền, người phụ nữ này không biết xuất hiện từđâu, còn muốn đặt quan hệ với hắn sao, bạn gái hắn nói rất đúng, bản thân không tự nhìn lại mình, trừ khi mắt hắn bị mù mới nhìn trúng cô ta.
“Nhưng, nó chính là con gái anh, em cam đoan, em không cần gì cả, em chỉ cầu xin anh, hãy cứu nó, nó bị bệnh, bệnh rất nặng.” Cô bước lên, ánh mắt lo lắng, cả người đều chật vật.
“Là như vậy sao?” người đàn ông như nghĩ tới điều gìđó. Đưa tay xoa cằm, “Nếu đây là thật, như vậy, côđưa đứa bé cho tôi, côđồng ý không? Nếu đó là con tôi, tôi chỉ cần con thôi, con mẹ nó, tôi không cần, cô thấy sao?” Người đàn ông bật cười chế nhạo nhìn cô, lời nói ra không biết là thật hay là giả.
Bàn tay cô khẽ nắm chặt lại, cô hít hít cái mũi, dường như muốn ghi nhớ diện mạo của con gái vào trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.