Edit: Ốc Sên
“Em không có nghe lầm, chúng ta đã bị cái sự ngu ngốc của người kia thành ra thế này, anh không sao, anh sẽ sống rất lâu, sẽ mãi mãi ở cạnh em,” Duệ Húc kéo tay Tô Lạc, tránh để cô làm mình bị thương.
“Trước em hãy ngủ một chút đi, tỉnh lại mọi thứ sẽ tốt đẹp thôi.” Hắn tay tay chạm vào mặt Tô Lạc, giọng nói giống như thôi miên, thân thể và trái tim luôn căng thẳng, bây giờđãđược thả lỏng, họđều mệt mỏi rồi.
“Chồng, anh không có chuyện gìđúng không?” Tô Lạc không tin hỏi lại một câu, cô thật sự sợ bản thân nghe nhầm, sợ mọi thứ chỉ làảo giác, ông trời đối tốt với cô như thế sao, thật sao.
“Đúng vậy, chồng em thân thể rất khỏe mạnh, chúng ta sẽ mãi ở cạnh nhau, anh còn muốn có một cô con gái,” Duệ Húc hít một hơi thật sâu, cảm giác giống như vừa từđịa ngục tới thiên đàng.
“Chúng ta đi thôi, em đã mệt rồi,” Hắn ôm lấy Tô Lạc, gần đây áp lực của cô cũng chẳng kém hắn là mấy, mấy ngày đều không được ăn uống tử tế, tất cảđều do tên chết tiệt kia.
Đoàn Hạo vỗ vỗ lồng ngực mình, may mắn không có việc gì, hắn nhìn hai người họ rời đi, cả người bị dọa sợ tái mét.
“Chồng, anh và người phụ kia, đêm đóở trong phòng làm những gì?” Tô Lạc kéo tay áo Duệ Húc, tốt lắm, bây giờ, cô sẽ tính món nợ cũ.
Duệ Húc nhéo má Tô Lạc, cả người thoải mái hơn rất nhiều.
“Em coi anh là cái gì, thấy phụ nữ là nhào lên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490991/chuong-329.html