Edit: Ốc Sên
Tô Lạc nắm chặt lấy áo Duệ Húc, cô sợ chỉ cần cô buông tay ra, hắn sẽ biến mất ngay lập tức, không có lí do gì tự dưng lại rời xa, không có lí do gì tự dưng lại xa lánh, hắn yêu cô như sinh mệnh, làm sao có thể để chuyện hai năm trước xảy ra một lần nữa, cho nên, hắn nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
“Nói cho em biết được không, em muốn biết…. Anh làm như vậy là không công bằng với em, thật sự không công bằng.” Cả người Tô Lạc hơi khụy xuống, nếu không có phải có Duệ Húc ở cạnh, côđã ngã xuống mặt đất, mấy ngày nay sự tra tấn không chỉ giành riêng cho Duệ Húc mà còn giành cho Tô Lạc.
Rõ ràng là quan tâm, lại giả bộ như không thấy, việc này đối với bọn họ mà nói, giống như một con dao cứ cứa qua cứa lại thân thể họ, đau đớn không dứt.
Duệ Húc nhắm mắt lại, từ từ ngồi xuống, “Hãy nghe anh nói, Tô Lạc…” Hai tay hắn nâng gương mặt đẫm nước mắt của cô lên, đưa ngón tay lau đi nước mắt trên mặt cô, nước mắt của hắn và cả của cô.
Cho dù có lau thế nào, nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống.
Cuối cùng Duệ Húc buông ta xuống, trán hắn chạm nhẹ vào trán cô, “Vợ, cảm ơn em, cảm ơn em đã cho anh một người con trai, đối với anh Bánh Bao Nhỏ chính là một bảo bối vô cùng quý báu,” Giọng nói hắn có chút nghẹn ngào, về cuối lại không biết nói như thế nào.
“Anh nghĩđối với em như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490988/chuong-326.html