Edit: VuVietNhu
Beta: Ốc Sên
Khi mở bản edit của VuVietNhu, ta vừa vui vừa buồn, chúng ta chỉ gặp nàng ấy ở chương này và chương sau nữa thôi… Nàng ấy có tin vui rồi, hehe, nên phải giành thời gian chăm sóc cho bản thân và em bé… Cảm ơn nàng đã tham gia edit truyện cùng với ta. Chúc nàng và em bé luôn mạnh khỏe… Mong sớm được gặp lại nàng.
———————-
“Bọn họ làm sao vậy?” Tô Tử Lạc vẫn không rõ chuyện gì đang xảy ra, Hà Duyên ngồi ở ghế làm việc của mình, giơ hai tay tỏ vẻ chính mình cũng không biết, “Có lẽ tổng tài đánh hắn, ai bảo vừa rồi hắn điên như vậy,” Hà Duyên không hề đồng tình với Vệ Thần, hắn thật sự đáng đánh.
“Tôi đi xem một chút … ” Tô Tử Lạc vội vàng chạy về phía văn phòng Lê Duệ Húc, hai người bọn họ đánh nhau có phải không, Vệ Thần có thể biến thành như vậy, hắn sẽ không bị nặng hơn chứ.
Nghĩ đến đây, cô liền lo lắng.
Cô vội đẩy cửa ra, cô cẩn thận đi từng bước, bên trong là vô số đồ vật bị đập vỡ, cả người nghiêng về một bên, sắp ngã trên mặt đất, xong rồi, lần này có khả năng mặt cô sẽ giống như mặt Vệ Thần.
Cô nhắm hai mắt lại, chờ đợi cú ngã đau đớn đến.
Nhưng một cánh tay dùng sức ôm lấy thắt lưng cô, cô cảm giác được hai chân cách mặt đất một khoảng, rồi lập tức rơi vào một cái ôm ấm áp.
“Sao em lại đi vào đây, không phải nói em không cần vào, nếu thật sự ngã thì làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490969/chuong-307.html