“Anh lầm rồi, “. Bạch Thiếu Triết vẫn đang ngồi đó, vẻ mặt như ngày thường, dáng vẻ dường như rất lạnh lùng. “Bọn họ là người phụ nữ của anh, là con của anh, không phải là của tôi. Tôi thích bọn họ, nhưng tôi lại càng thích trao đổi với Lê Duệ Húc anh hơn. Tôi không muốn nói nhiều, tôi chỉ muốn biết rằng, chuyện này, anh có làm hay không, có chấp nhận hay không?”
“Anh muốn cái gì?” vẻ mặt hắn rốt cục có thể khôi phục sự bình tĩnh, đôi tay vẫn nắm chặt cái chăn trên người, dùng sức khiến cho vết thương đang bị rỉ máu.
“Tập đoàn Húc Nhật…” môi của Bạch Thiếu Triết khẽ mở, chỉ có bốn chữ, cũng khiến Lê duệ Húc cười lạnh một tiếng, dường như hắn đã sớm biết được. “Tôi còn đang suy nghĩ xem ở đây có thứ gì có thể làm cho anh thỏa mãn, không ngờ, khẩu vị của anh cũng không hề nhỏ, muốn tập đoàn Húc Nhật.”
“Đúng vậy, sao nào, anh không đổi sao? Tôi đây cũng không miễn cưỡng.” Bạch Thiếu Triết đứng lên, xoay người, liền bước ra phía cửa.
“Tôi có nói là sẽ không đồng ý sao?” câu nói của Lê Duệ Húc ở phía sau, không nhanh, không chậm truyền đến tai, làm cho Bạc Thiếu Triết dừng bước, hắn xoay người, hai mắt nheo lại, làm cho Lê Duệ Húc không thể đoán được lúc này hắn đang suy nghĩ điều gì?.
“Anh xác định những điều anh vừa nói, thứ tôi muốn không phải chỉ là một bản hợp đồng, không phải là nhân viên của anh, cũng không phải chỉ là một phòng làm việc của anh, tôi muốn tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490956/chuong-294.html