Bạch Thiếu Triết bước lên, xao đầu Đồng Đồng, ánh mắt Đồng Đồng có một chút mông lung, sau đó liền gật đầu, trên người Bạch Thiếu Triết có mùi vị của cha, có phải mọi người cha đều như thế, chỉ là Đồng Đồng không có cha, nhưng hiện tại Bạch Thiếu Triết cũng khiến cho cô bé cảm nhận được cảm xúc có cha, bọn họ đối với cô bé thật sự rất tốt, thứ gì Bánh Bao Nhỏ có, cô bé cũng có, họ giống như mẹ của cô vậy. ” Chú, Đồng Đồng biết rồi,” Đồng Đồng nắm tay Bao Bao, ngẩng đầu nhìn Bạch Thiếu Triết, Bạch Thiếu Triết xoa đầu cô bé, hắn nở nụ cười, má lúm đồng tiền trên mặt lộ rõ. ” Cha, ôm ôm…” Bánh Bao Nhỏ đưa cánh tay nhỏ bé muốn Bạch Thiếu Triết ôm. Bạch Thiếu Triết cúi người, ôm lấy Bánh Bao Nhỏ, hôn lên mặt nó một cái, trên người nó thoang thoảng mùi sữa, đúng là giống một cái bánh bao, làm người ta vừa thấy đã muốn cắn một miếng. “Cha mẹ đi ra ngoài mua sữa cho Bánh Bao Nhỏ uống, cho nên Bao Bao phải ngoan ngoãn ở nhà, phải nghe lời chị,” Hắn nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Bao Bao, rồi mới đặt nó xuống đất, Bánh Bao Nhỏ không ngừng gật đầu, ý bảo nó biết rồi Tô Tử Lạc và Bạch Thiếu Triết nhìn nhau rồi yên tâm đi ra ngoài, có Đồng Đồng ở đó, bọn họ cũng yên tâm hơn. tuy nhìn Đồng Đồng vẫn còn rất nhỏ, nhưng không nên chỉ để ý đến tuổi của cô bé, cô bé đã có thể chăm sóc một Bao Bao rồi. Hai người vẫn quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490913/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.