Trữ San muốn tránh khỏi tay Vũ Nhiên, cuối cùng lại chỉ có thể nở nụ cười gượng gạo, sắc mặt Duệ Húc ngày một trầm xuống, khiến cô có dự cảm không tốt, mấy hôm trước cô mới từ chối yêu cầu làm bạn gái của Duệ Húc trong ngày hôm nay, mà hôm nay lại gặp hắn ở đây. Đứng giữa hai người đàn ông, lần đầu tiên cô có cảm giác luống cuống. Cô không biết mình phải làm gì bây giờ, cũng không biết phải làm sao cho đúng. Cô chỉ biết cúi đầu, nụ cười ngày càng cứng ngắc, mọi người xung quanh đã bắt đầu chú ý tới bọn họ. “Đúng vậy, đã lâu không gặp, ngày Ôn,” Duệ Húc còn tự nhiên hơn so với trong tưởng tượng của họ, cũng rất bình tĩnh, chỉ là không ai biết, chiếc ly trong tay hắn bị dùng sức nắm chặt, dường như muốn vỡ ra. Không người đàn ông nào có thể chịu được người phụ nữ mình yêu bị người đàn ông khác ôm, hắn cũng thế. “Sao hôm nay lại chỉ có mình ngài Lê thế này, phu nhân đâu?” Vũ Nhiên biết rõ còn cố ý hỏi, ý tứ châm chọc ai cũng có thể nghe ra “Cô ấy không được khỏe cần nghỉ ngơi,” Duệ Húc lãnh đạm nhìn thoáng qua Vũ Nhiên, khi lời nói ra, hắn cũng nhìn ra sự mệt mỏi trong mắt Trữ San, viền mắt cô hơi thâm xanh, gần đây cô đã không được nghỉ ngơi tốt. Cuộc chiên giữa hai người họ, không cần phải… Để một cô gái xen vào. “Trữ San, hình như, ngài Lê rất quan tâm tới em, so với người là chồng là anh đây còn quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490859/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.