Hắn xoay người, không quan tâm vẻ mặt của mấy người kia đang như thế nào, hắn nhìn thang máy đã dừng lại ở tầng bốn năm, hàng lông mày nhíu chặt. Húc, sống yên ổn không tốt sao? Một người vợ thích hợp như thế còn chưa đủ sao? Vì sao những thứ đơn giản ngay trước mặt lại không cần, toàn tìm kiếm những thứ xa xôi. Vệ Thần có chút tức giận thở dài. Duệ Húc giam mình trong văn phòng, cả văn phòng mang theo hơi thở âm u, áp lực,ngay đến thư kí của hắn cũng không dám tới gần, nơi này áp suất ngày một giảm làm người khác cảm thấy khó thở. Quản lý nghiệp vụ không ngừng lau mồ hôi trên trán, rõ ràng đang cuối mùa thu, vậy mà trên đầu hắn không ngừng chảy mồ hôi, Duệ Húc vẫn lạnh lùng nhìn tập tài liệu hắn đưa lên, áp lực ngày một lớn. “Tổng tài… Nếu không có vấn đề gì, tôi có thể… Đi được không?” Hắn cẩn thận nói, hắn đã đứng ở đây rất lâu rồi, chân cũng cảm thấy tê rần, ngày hôm nay tổng tài có chút khác, thật đáng sợ, loại áp lực này giống như một bàn tay lớn đang ghìm ở cổ hắn, thật khó chịu. Duệ Húc vẫn chăm chú nhìn tài liệu, một lúc sau mới đặt xuống bàn, tay khẽ phất ý bảo hắn đi ra. Quản lí nghiệp vụ vội vàng đi ra ngoài, giống như đang lẩn trốn, bảo toàn tính mạng vậy Đóng cửa lại, hắn không ngừng vỗ lồng ngực, thật may mắn đã thoát nạn… Thư kí nhìn hắn có chút đồng tình. Thở dài một hơi. Họ chỉ biết hi vọng, ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490851/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.