Duệ Húc có thể làm được, vậy Ôn Vũ Nhiên hắn cũng có thể làm đươc, hắn sẽ phải độc ác tàn nhẫn hơn. Tô Lạc đi mua một ít rau, thịt, thật may mắn, không biết có phải do gần đây, cô gầy đi nhiều hay không nên không ai nhận ra cô là tên trộm đi trộm tác phẩm của người khác. Cầm túi thức ăn, cô bước đi từ từ, không có nhiều ánh nắng mặt trời chỉ có gió lạnh không ngừng thổi qua. Nhiều người phụ nữ đi qua trên đường, họ ăn mặc thật đẹp, còn cô vẫn như thế, vẫn đơn giản như trước đây, giữa đám đông khó mà nhận ra cô, có lẽ hiện tại cô nên cảm thấy mình thật may mắn vì mình cũng bình thường như bao người khác, cô là Tô Tử Lạc chứ không phải Tề Trữ San. Khi đi ngang qua một chiếc xe hơi, cô thoáng dừng bước chân, trong mơ hồ, cô cảm thấy mình nhìn thấy hai người, một nam một nữ, bọn họ đang hôn rất cuồng nhiệt, giống như không muốn buông tay vậy, cô cũng chỉ nhìn tóoáng qua, sau đó rời đi, nhưng một lần nữa cô nhìn lên, lại sững sờ, cái kia không phải… Ôn Vũ Nhiên và Tề Trữ San sao? Cô cảm thấy có chút căng thẳng, quay đầu lại nhìn, cô xác định bọn họ không hề nhìn thấy cô, bộ dạng cô bây giờ rất quê mùa, cho dù đứng trước mặt họ, có khi họ cũng không nhận ra Cô vội bước nhanh hơn, nghĩ cần phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt, không biết đã đi được bao xxa, tay cô đặt trên lồng ngực, dùng sức hít thở,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490849/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.