Cúi đầu một lần nữa, ánh mắt ngày càng trở lên mơ hồ, tay cô đặt trên bụng dùng thêm sức. Bụng cô càng ngày càng đau. Trong bệnh viện, tay cô vẫn đặt trên bụng, tay kia vẫn cầm bức vẽ đã hoàn thành hơn nửa, ngày mai phải chuyển đi, nhưng bụng cô vẫn rất đau, thực sự rất đau… Lâu rồi hắn không có về nhà, nơi đó trống rỗng và lạnh lẽo, chỉ có một mình cô đơn. Cô cười khổ, có khi cô chết ở đây cũng không ai hay biết. Ngẩng đầu, cô thấy một người đàn ông vẻ mặt đau lòng khẽ hôn nhẹ lên trán môt cô gái, trên cánh tay cô gái có một chiếc kim nhỏ đâm vào truyền nước, cô vội quay mặt đi, sợ chính mình sẽ bật khóc, con người khi bị bệnh rất yếu đuối, sợ hãi, muốn có một người ở cạnh, nhưng cô lại chỉ có một mình, đi tới đâu cũng chỉ có một mình. “35 hào, Tô Tử Lạc,” có tiếng gọi của y tá, cô đứng lên, tay vẫn đặt ở trên bụng, dùng sức hít một hơi, rồi đi vào phòng khám, cô không nhịn lại, lại liếc mắt nhìn đôi nam nữ ân ái, thật sự hâm mộ. Cô không cần nhiều, thầm nghĩ có người đến đây với cô, cho dù là một người như thế nào cô cũng bằng lòng, nhưng lại không thể có được, một quân cờ chắc sẽ không có ai giúp đỡ. “Tô Tử Lạc, cô đi sang phòng khám phụ khoa xem nhé…” Y tá mặc áo trắng muốt nói, thậm chí đầu cũng không ngẩng lên nhìn cô. “Y tá… Vì sao…” bàn tay đặt trên bụng dùng thêm chút sức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490840/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.