Tô Lạc xuống xe, cô đang đợi hắn, nhưng vừa bước xuống xe Duệ Húc liền trực tiếp đi về phía trước. Cô cố gắng bước nhanh theo, từng bước từng bước, Duệ Húc không hề nhìn thấy, hoặc hắn không muốn thấy, không muốn không quan tâm, để ý tới cô. Duệ Húc cảm giác tay áo bị kéo lại, hay quay đầu, thấy được gương mặt nhỏ nhắn của Tô Lạc đang nhìn hắn, vẻ mặt cô không tốt, nhưng vẫn nở nụ cười, cười có chút khổ, cô kéo lấy tay áo hắn, nụ cười ngày càng chua sót. “Có thể đợi em không? Chồng, em đau chân…” Cô hít hít cái mũi, chân thực sự đau, đã bị sưng lên rồi, nhưng cô vẫn muốn đi cùng hắn… Có được không? Duệ Húc đưa tầm mắt xuống dưới chân cô, đưa tay hất tay cô ra, “Tô Lạc, cô đừng giở mấy trò này, chuyện như vậy không hợp với cô đâu.” Tô Lạc có chút ngỡ ngàng, gió lạnh không ngừng thổi tung tóc mái cô, lộ ra lấm tấm mồ hôi. Tay cô dừng giữa không trung, cô đưa tay ra, muốn nắm cái gì đó, cuối cùng phát hiện không thể nắm được gì. Cô nghẹn ngào một tiếng, lại cố gắng bước lên, đi theo sau hắn “Chồng… Thực sự chân em rất đau, không phải là giở trò, nếu anh nói em không đau, vậy em sẽ không đau nữa được không?” Cô chạy bước nhỏ, cố gắng đi theo hắn, Duệ Húc liếc nhìn cô gái từ phía sau chạy tới, khóe môi khẽ nhếch lên khinh thường. “Tô Lạc, từ khi nào cô cũng đã học được cách giở trò vậy?” Một người đàn ông bắt đầu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490822/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.