“Tôi chỉ muốn nói cho anh biết, buổi đấu thầu sắp bắt đầu, tập đoàn họ Ôn cũng muốn tham gia, anh có nắm chắc không?” Vệ Thần ngồi trên ghế sa lon, đối với thủ đoạn của Duệ Húc, hắn trăm phần trăm tự tin, nhưng lại dính tới người đàn bà kia, tự tin chỉ còn năm mươi phần trăm, có thể còn ít hơn. Lê Duệ Húc thổi làn khói mỏng vào không khí, “Tôi nhất định phải có được mảnh đất kia.” giọng nói lạnh lẽo nhưng luôn cao quý và khí phách, cái hắn muốn cho tới giờ chưa có gì là không chiếm được. Mà hắn cũng sẽ không chịu thất baị. “Vậy là tốt rồi,” Vệ Thần gật đầu một cái, vẫn ngồi lì trên ghế, cái mông của hắn còn chưa ấm mà, rõ ràng nhìn thấy trong mắt Duệ Húc có ý đuổi khách, hắn chỉ có thể mím môi, có vợ yêu liền giỏi lắm, lại đi bắt nạt một kẻ cô đơn như hắn, bây giờ chỉ nghĩ đuổi hắn đi thôi. Hắn thật không muốn nâng cái mông xinh đẹp của mình lên, ghế sô pha này thật mềm, hắn không muốn rời khỏi nó. Nhưng ánh mắt Duệ Húc ngày càng lạnh, cuối cùng Vệ Thần đành phải đứng lên. “Được rồi, anh không cần phải trừng mắt nhìn tôi, tôi đi là được, đúng là trọng sắc khinh bạn,” Vệ Thần lầm bầm, trực tiếp đá cửa đi ra ngoài Duệ Húc dụi tắt điếu thuốc trong tay, đi vào gian phòng nghỉ ngơi của hắn, ngồi ở bên giường, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua hàng lông mi dài đậm của cô gái đang ngủ trên giường hắn, trong mắt hiện lên quá nhiều sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490801/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.