“Nếu anh chịu buông tha Tô Lạc, Tề Trữ San sẽ nhận được tất cả những thứ cô ấy muốn.” Ôn Vũ Nhiên thản nhiên nói, hắn cũng không ngu ngốc, lúc trước người này đã hao tổn tâm tư để gả cô ấy cho hắn, như vậy, trong lòng Duệ Húc, Trữ San nhất định có một địa vị không bình thường. Nếu người đàn ông này có nhược điểm, vậy chỉ có thể chính là một người. Hắn đang đánh cược, mà hắn nhất định phải thắng, nếu không hắn sẽ không thể biết Tô Lạc sẽ gặp phải những chuyện gì, hắn có thể nhìn thấy cô hạnh phúc, nhưng tuyệt đối không muốn nhìn thấy cô đau khổ. Hắn không còn cách nào mang lại hạnh phúc cho cô, nhưng hắn nhất định sẽ khiến ác ma này rời xa cô. Nhất định phải như vậy. “Thật xin lỗi, Ôn tiên sinh,…” Lê Duệ Húc đứng lên, thân thể cao lớn như núi ép xuống, ” Tôi chỉ tin tưởng mình” Hắn chỉ tin tưởng mình, hạnh phúc của cô, chính hắn sẽ trông coi, hắn sẽ không đem quyền chủ đông giao vào tay người khác “Lê Duệ Húc, nếu anh dám làm gì Tô Lạc, như vậy, tôi sẽ đòi lại trên người Trữ San,” Ôn Vũ Nhiên bước tới, rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Lê Duệ Húc xoay người, trong mắt như đóng băng, giọng nói cũng như băng, “Ôn Vũ Nhiên, anh cứ thử xem, anh muốn xem tôi với anh ai sẽ tàn nhẫn hơn,” trên thương trường, sự tàn nhẫn của Duệ Húc đã có danh tiếng, hắn có thể sẽ không lưu tình với Tô Lạc, bởi vì cô ấy đối với hắn chỉ là một quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490781/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.