Chịu đựng, cô có thể, nhưng thực sự rất đau, cùng là con gái, vì sao sắc lực tay người khác lại lớn như vậy. “Trên tay cô là cái gi, nói cho tôi biết,” Giọng nói Tống Thải Y càng thêm sắc nhọn, dáng vẻ dọa người, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống, uống máu Tô Lạc. Tô Lạc theo bản năng nắm chặt bàn tay thoát ra khỏi tay Thải Y, chiếc nhẫn trên ngón áp út càng rõ hơn, cô ấy ám chỉ chiếc nhẫn… Lê Duệ Húc đeo cho cô hôm kết hôn? Sao cô ấy có thể biết được? Tô Lạc bước lùi về phía sau, có chút đề phòng nhìn cô gái đã bị sự ghen tị làm cho hoa mắt Cô ấy có gì mà ghen tị, hiện tại, Tô Lạc cô cũng chỉ là người giúp việc mà thôi. Ánh mắt Tống Thải Y càng lạnh, nếu cô không nhớ nhầm, chiếc nhẫn kia giống hệt chiếc nhẫn trên tay Duệ Húc, nghe nói chiếc nhẫn này do chính Duệ Húc thiết kế, trên đời này chỉ có mình hắn mói có thể đeo, mà ngón tay cô gái này cũng đeo một chiếc, quả nhiên, cô đã đoán đúng, thân phận cô gái này, tuyệt đối không phải là người giúp việc bình thường, từ trước tới nay bên người Lê Duệ Húc không hề có một cô gái nào, cũng không ai ở nhà hắn ngây ngốc cả ngày, nhìn bộ dạng của cô gái này, chẳng những có phòng riêng, còn có thể tùy ý động chạm thứ này thứ kia, sao có thể là một người giúp việc bình thường được chứ? Cô không trông mong sẽ chiếm được người đàn ông kia, nhưng, ít nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490744/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.