Lại là một buổi sáng, đồng hồ sinh học đã đánh thức Tô Lạc dậy, cô ngồi dậy, chôn đầu mình vào trong gối, cô đã không phải đi làm nữa, không sống cuộc sống nhộn nhịp nhanh chóng nữa, cô giống như một người già về hưu vậy, nhưng cô vẫn sẽ mệt như vậy, không phải thân thể mệt mỏi, mà là trái tim càng ngày càng mệt mỏi. Mặt trời vẫn chưa lên, mà cô đã dậy rồi, cô chuẩn bị điểm tâm cho hắn, không biết hắn có ăn không, nhưng cô vẫn muốn đi làm. Cô càng ngày càng không thể hiểu được người đàn ông này, rõ ràng hắn chán ghét cô, vì sao lại muốn kết hôn với cô, lại không muốn ly hôn Cô đi ra ngoài, ngẫu nhiên nhìn thấy cửa phòng hắn vẫn đang đóng, bọn họ vẫn còn đang ngủ, cô cười khổ, đôi khi, cô cũng nghĩ, nếu Vũ Nhiên không cưới người khác, nếu hai người họ có thể kết hôn, như vậy cô nhất định sẽ rất hạnh phúc, mỗi ngày cũng sẽ tỉnh lại trong lòng người đàn ông mình yêu, sau đó đi làm bữa sáng, bọn họ còn có thể có một đứa con đáng yêu, cô đột nhiên thấy hốc mắt nóng lên, vội vàng chớp mắt. Chuyện này không thể nào xảy ra, còn muốn nghĩ cái gì chứ. Đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh ra, những thức ăn trong tủ lạnh vẫn chưa ai động vào, trong mắt cô có sự mất mát, rất nhanh, cô lấy lại tinh thần, cô còn rất nhiều chuyện muốn làm, cho nên cô không muốn cả ngày đều suy nghĩ linh tinh, nếu không một ngày nào đó cô sẽ điên mất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490742/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.