Nơi này nếu trồng thêm nhiều hoa lục bình sẽ tốt hơn, cô lầm bầm nói, ánh mắt lại không có chút thần thái. Cô đi ra ngoài, bên ngoài vẫn không có bóng người, cô xuống tầng, trực tiếp đi tới phòng bếp, cô vẫn còn biết mình đang làm gì, cần gì. Rửa rau, thái rau, ánh mắt cô trống rỗng, ngón tay vẫn tiếp tục công việc, đột nhiên, ngón tay cô khẽ động, cúi đầu, thấy một dòng máu nhỏ trên đầu ngón tay, cô đã cắt phải tay mình, chẳng qua cảm giác đau đớn lại không có. Bởi vì, nơi này của cô, trái tim cô, nơi này, rất đau Cô làm mấy món ăn, miệng vết thương ngâm nước trắng bệch ra, cô vẫn không có chút cảm giác, có phải ai khi quá đau đớn cũng trở nên như thế, có lẽ cô nghĩ nhầm rồi, không lâu sau nữa, cô sẽ biết, đau thương ngày hôm nay không bằng một phần vạn so với về sau. Tiếng cửa vang lên, người cô khẽ run, quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông kia đi đến, hai chân thẳng tắp, mỗi bước đi đều rất hoàn mĩ. Hắn thản nhiên nhìn qua Tô Tử Lạc, sau đó bước thẳng lên tầng. “Xin hỏi.” Tô Tử Lạc đứng lên, hai tay để phía sau, cô có chút khẩn trương, không biết phải đối mặt với người chông xa lạ này như thế nào. “Nếu như không có chuyện, đừng quấy rầy tôi.” Tiếng nói lạnh như băng truyền tới, cũng khiến Tử Lạc chật vật, cô không biết mình muốn làm gì, cô chỉ muốn hỏi, hắn có muốn ăn chút gì do cô làm không? Môi của cô khẽ mấp máy, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490715/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.