“Tô Tử Lạc, con có nguyện ý lấy người đàn ông này làm chồng của con hay không? Cho dù bệnh tật hay khỏe mạnh, hay bất kì lí do khác, đều sẽ thương người đàn ông này, chăm sóc, tôn trọng và tiếp nhận anh ấy, vĩnh viễn một lòng đối với anh ấy không thay đổi cho đến cuối đời?”
Tử Lạc ngẩng đầu, nhìn cây thập tự giá, cảm giác mình có chút khó thở, đây là hôn lễ của cô, một người chồng xa lạ, một giáo đường trong trẻo nhưng lạnh lẽo.. Bây giờ, cái gì cũng không còn quan trọng nữa.
“Con nguyện ý.” Cô nhẹ nhàng nói, đem vận mệnh của mình giao ột người đàn ông, một người cô không hiểu rõ, nhưng cũng có thể cho cô một gia đình.
“Lê Duệ Húc, con có nguyện ý lấy cô gái này trờ thành vợ của con hay không?Cho dù bệnh tật hay khỏe mạnh, hay bất kì lí do khác, đều sẽ thương cô gái này, chăm sóc, tôn trọng và tiếp nhận cô ấy, vĩnh viễn một lòng đối với cô ấy không thay đổi cho đến cuối đời?”
Cha xứ nhìn gương mặt chú rể không chút biểu cảm, đây là hôn lễ kì lạ nhất hắn từng chủ trì, không có khách mời, không có xe hoa, chỉ có một cô dâu trong trạng thái ngẩn ngơ và một chú rể quá lạnh lùng không hề giống một chú rể.
Lê Duệ Húc mím môi thành một đường, hắn nghe rõ giọng nói bi thương của Tử Lạc.
“Con nguyện ý.” Giọng nói của hắn vẫn lạnh như băng, không nghe ra có cảm xúc gì.
Lê Duệ Húc nhìn gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mau-lanh/1490699/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.