Phương Anh đưa Minh Hoàng trở về nhà, thay vì nhốt anh dưới tầng hầm thì cô tốt bụng để anh nằm trên giường, đắp chăn cẩn thận. Kế hoạch A thất bại, ko giết chết được Minh Đức, cô đành chuyển sang kế hoạch B. Cô mất đi bố tức là mất cả thế giới, vậy thì cô sẽ khiến cả thế giới của Minh Đức sụp đổ, biến Minh Hoàng trở thành người thực vật, sống ko bằng chết đó là những gì mà cô mong muốn.
" Con mèo Kimi biến mất rồi? " Đôi lúc ở một mình, cô có thói quen nói một mình giống như đang nói chuyện với ai ko biết. Người ở ngoài nhìn vào chắc chắn tưởng cô bị điên mất.
Minh Hoàng nhìn chằm chằm vào từng cử chỉ và hành động của Phương Anh, anh ko hiểu tình trạng này được gọi là bệnh gì nữa: " Em ko sao chứ? "
Cô nhìn anh lặng người ko đáp, với lấy cây bút để trên bàn. Cây bút mực xanh nhẹ nhàng quệt trên mặt anh sáu đường cong trên má và cái chấm tròn xanh ở giữa mũi. Anh bất lực nằm im chịu trận mặc cô muốn làm gì thì làm.
" Xong rồi, con mèo Kimi đã xuất hiện " Cô bóc vỏ kẹo mút rồi cho miệng mút ngon lành.
Hình ảnh này, hình ảnh Phương Anh cầm kẹo mút thực sự rất giống với giấc mơ một bé gái mút kẹo từng xuất hiện nhiều lần trong mơ của anh.
" Á đau quá! " Ko may Phương Anh quệt phải dao, cánh tay ứa máu để lộ ra vết bớt nhỏ.
Trái tim anh đông cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mao-danh/3232431/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.