Nam nhanh chóng được đưa tới bệnh viện, tình trạng của cậu ko khả quan cho lắm. Bác sĩ chẩn đoán cậu có một khối u trong người, cần phải phẫu thuật ngay vì khối u ngày càng to, rất có thể nguy hiểm tới tính mạng. Điều đặc biệt là khối u đã trở thành ác tính có khả năng ko chữa lành, xác suất giữa sự sống và cái chết khoảng 15%. Khi nghe tin mẹ cô ngất lên ngất xuống, bố thì đau đớn tới tận tâm can. Còn Phương Anh, trời đất quay cuồng, cô ngã vào lồng ngực ấm áp của Minh Hoàng.
Em trai cô? Sao có thể như vậy chứ? Thằng bé vốn dĩ đặt chân tới Trái Đất là niềm may mắn của gia đình cô. Nó rất ngoan, học giỏi, mỗi lần đạt điểm cao là về khoe với bố mẹ, khiến cô tủi hờn đến phát khóc. Cái gì cũng giỏi nhưng tán gái thì xếp hạng bét. Người ta nói nếu cô và nó bù đắp ưu điểm cho nhau thì nhất định trở thành hai chị em toàn sắc vẹn toàn. Mười năm đạt học sinh giỏi đồng nghĩa mười năm bị bạn gái đá ko thương tiếc. Mỗi lần bị đá là một lần cô cho nó đi xem ca nhạc hay đi uống trà sữa. Cô nhớ tới nhiều lần cãi nhau, đánh nhau bung bét rồi vết sẹo bị chó nhà hàng xóm cắn ở bắp chân. Cu Nam biết tin, thằng bé vác nguyên cây búa ở nhà phang cho con chó thừa sống thiếu chết. Kết quả khi thấy cu Nam là con chó sợ run người, ko dám ngẩng mặt lên, co giò bỏ chạy thục mạng.
Ôm Phương Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mao-danh/3232412/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.