Phương Anh về nhà trước vì bố nói mẹ chồng sẽ ghé thăm nhà, tiện thể hỏi thăm sức khoẻ con trai cưng. Bà giúp việc đã liệt kê toàn bộ danh sách những món ăn yêu cầu cô phải tự tay làm mà ko hề có sự giúp đỡ của ai. Cô đọc tờ giấy ghi thực đơn hoa cả mắt. Nào là sườn sào chua ngọt, tôm cuốn, bún đậu chấm mắm tôm.....thấy xuất hiện từ " cá " là cô chỉ muốn buông xuôi tất cả. Hồi nhỏ cũng từng làm bếp trưởng nhưng là ở lớp, phân công theo tổ. Cô giáo thấy mặt mũi sáng sủa, xinh xắn nhất lớp tưởng khéo tay, nấu ăn ngon. Hơn nữa bố cô cũng mang tiếng là đầu bếp nấu ăn ngon nhất làng. Cha truyền con nối. Vì thế cô giao cho luôn. Nào ngờ khi phải chứng kiến tận mắt, tai nghe mắt nhìn thì.....ôi thôi. Sao mà khác nhau một trời một vực thế. Trứng ốp lát biến thành trứng đen thui, nồi cơm mỗi việc cắm mà để khê, nhão như cháo. Canh cua thì để nguyên con vẫn còn sống, bắc lên bếp từ đun, mở vung ra ngọ nguậy như đúng rồi. Cả lớp đứa nào cũng ngơ ngác, chung một suy nghĩ " Cái này ăn được à? " Tên Tài Hùng thì được phen cười thối mũi, gã còn nhạo báng cô: " mày là con hàng xóm hả? Yên tâm bạn bè với nhau, tao giữ bí mật cho " Rồi gã lại cười " hắc ", " hắc " như cũ. Kể từ đó cô ko bao giờ vào bếp cũng như nghĩ tới chuyện sẽ làm con dâu thảo.
Đặt cái chảo lên bếp, cho dầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-mao-danh/3232404/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.