Chương 1291
Ông ấy cầm trên tay ba quả lựu đạn, tức là trước đó chỉ có hai quả phát nổ, chỉ hai quả mà đã gây ra những hố lớn có bán kính từ ba đến bốn mét trên mặt đất. Không chỉ có vụ nổ khiến người ta bị thương, mà điều quan trọng nhất là là mảnh đạn.
Mảnh đạn nổ khi đó tuyệt đối không thua gì viên đạn, huống hồ ở tình huống vừa rồi, phải đỡ tận ba quả, còn phải tránh sức nổ, tốc độ di chuyển chắc chắn phải rất nhanh.
“Không nên ở đây lâu, mau đi thôi! Đợi đến khi cảnh sát đến thì cũng khó ăn khó nói!”, Mạc Yến Chi chắp hai tay sau lưng, trầm giọng nói.
Không phải sợ cảnh sát, mà cảm thấy nếu bị bắt gặp thì sẽ rất phiền phức, vì vậy nếu có thể không động đến thì sẽ không động đến, hơn nữa nhiều thứ còn là những thứ mà người thường chưa từng thấy.
Giang hồ có luật của giang hồ!
Mạc Phong chui ra khỏi hồ, cả người ướt đẫm, trong lồng ngực vẫn còn khá đau nhói.
Lập tức huy động nội lực hút đi lượng nước dư thừa trên người, Thường Vân Sam lúc này cũng nhanh chóng chạy tới: “Có thể tìm một chỗ để ông giải độc, chữa thương trước không? Ông cảm thấy tay mình sắp chín rồi!”
Nói xong, ông ấy liền nhúng tay vào trong hồ, nghe xèo xèo, giống như tiếng sắt nung đỏ và cacbon nhúng vào trong nước.
Mạc Phong vỗ đầu như nhớ tới cái gì: “Đúng rồi, cháu biết một người có thể giúp ông!”
“Ai?”
“Diệp Đông Thanh!”
“…”
Thường Vân Sam và Mạc Yến Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/631495/chuong-1291.html