Chương trước
Chương sau

Chương 1238
“Lợi hại vậy sao? Nhìn không giống cao thủ tí nào!”, Mạc Phong khó hiểu nói.
“Những người có vẻ ngoài bình thường thì càng có khả năng là cao thủ. Đường chủ Chu có thể phái người đi nhưng nhất định muốn xem xem thiếu chủ nhà họ Mạc trông như thế nào nên mới ở đây”.
“…”
Mấy người ngồi trên ghế, Thương Hồng đích thân rót trà, loại trà được pha từ Nam Khương Phổ Nhị chứ không phải từ mười tám trại Nam Khương.
Trà bình thường với nghệ thuật pha trà điêu luyện của cô ấy, mùi thơm lan tỏa khắp phòng.
“Đường chủ Chu uống trà trước đi, tôi đã sai đầu bếp làm cơm rồi, để ông nếm thử đặc sản của bên Giang Hải chúng tôi!”, Thương Hồng lễ phép rót trà cười nhẹ.
Mạc Phong ở bên cũng lộ ra vẻ xin lỗi: “Tôi xin lỗi ông vì chuyện lúc nãy, không biết đường chủ Chu tìm tôi có chuyện gì không?”
“Từ lâu tôi đã nghe nói nhà họ Mạc hai năm trở lại đây xuất hiện một thiếu niên đáng kinh ngạc! Hôm nay gặp mặt, khí chất của thiếu chủ quả thật rất khác. Tôi thật sự rất ghen tị khi cậu có một người phụ nữ thông minh như vậy ở bên cạnh giúp đỡ!”, Chu Cửu Thiên ngẩng đầu nhìn Thương Hồng đang rót trà bên cạnh cười nhẹ.
Lúc trước khi ông ta đến, trong xương cốt vẫn có chút coi thường nhà họ Mạc, ông ta cho rằng đây chỉ là một thế gia bình thường, thậm chí không phải là một thế gia, thế gia phải là gia tộc có cội nguồn tích lũy mấy đời, nhưng nhà họ Mạc chỉ là một thế hệ, khi nói đến thế hệ Mạc Phong, đó gần như là vốn mà Mạc Yến Chi đã để lại năm đó thôi.
Nhà họ Nông thì khác. Họ dựa trên nhiều thế hệ, là sản nghiệp hàng chục thế hệ dựng nên. Bên trong có hệ thống trưởng thành và thế lực khổng lồ, hầu như ở khắp nơi trên thế giới. Trong số hàng trăm gia tộc, thế lực của nhà họ Nông có thể nói là mạnh nhất.
Chỉ là thời gian gần đây, sự kiêu ngạo của Mạc Phong đã vượt qua bố của ông ta, xung quanh đều truyền tin rằng nhà họ Mạc có khả năng sẽ thịnh vượng trở lại, đã đến Giang Hải, thì Chu Cửu Thiên cũng muốn xem thiếu chủ này có đúng là chân tài thực học hay chỉ là một tên ngốc chỉ biết dựa dẫm vào người bên cạnh.
“Cái gì?”
“Nội loạn nhà họ Nông xảy ra cũng chỉ vì tranh giành Hiệp khôi. Nếu nhà họ Mạc có thể giúp ông ta giành được vị trí Hiệp khôi, ông ta có nói rằng sau này sẽ thực hiện yêu cầu của nhà họ Mạc không?”
“…”
Vị trí Hiệp khôi của nhà họ Nông được thay đổi sau mỗi hai mươi năm. Vị Hiệp khôi trước đó đã chết vì bệnh cách đây không lâu, Lục Đường lại bắt đầu rơi vào vòng xoáy tranh giành vị trí này.
Mặc dù cùng một gia tộc và chung một nguồn gốc, nhưng đám người này lại ra tay với nhau vì Hiệp khôi.
Mỗi khi Hiệp khôi tiền nhiệm hấp hối sẽ phát lệnh Thần Nông, chỉ cần ai có thể hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định hoặc trước các môn phái khác, người đó sẽ trở thành Hiệp khôi tiếp theo, thống lĩnh trăm nghìn thành viên nhà họ Nông.
“Nhưng vụ tranh chấp Hiệp khôi này không phải là chuyện nội bộ của bọn họ sao? Mình chen tay vào giúp sao được? Hơn nữa cao thủ của nhà họ Nông đông nườm nượp, nếu người ngoài chúng ta giúp đường Cộng Công, thì chẳng phải năm môn phái khác sẽ ghi thù chúng ta à? Mà Chu Cửu Thiên đoạt được Hiệp khôi thì còn được, nhưng một khi ông ta thất bại thì chúng ta sẽ gặp rắc rối đấy!”, Mạc Phong dựng chiếc ghế bị đổ lên, cười nhẹ.
Thương Hồng lúc này đang khẽ đung đưa cặp đùi trắng như tuyết, dường như chân cô ấy hơi lạnh vì bên ngoài có gió thổi. Thấy vậy, Mạc Phong lập tức cởi áo khoác đặt lên chân cô ấy: “Lần sau ra ngoài đừng để chân trần thế này, nhỡ bị nhiễm lạnh thì sao? Hơn nữa em mặc bộ này… khiến anh không muốn người khác nhìn trộm em!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.