Chương trước
Chương sau

Chương 1232
“…”
Những người này nhất thời không nói nên lời.
Bọn họ đều cúi đầu viết báo cáo, kiểm điểm, mất đi một món đồ giá một hai trăm nghìn tệ, cũng không bị đuổi việc đã là tốt lắm rồi, hơn nữa lại không truy cứu liên đới, chỉ trừ lương vài người trực ngày hôm đó. Ca sáng và ca tối một nhóm bốn người có nghĩa là chỉ có bốn người bị trừ ba tháng lương.
Lương họ ba nghìn năm một tháng, thỉnh thoảng cộng thêm tiền thưởng khoảng bốn nghìn, lương ba tháng gần mười hai nghìn, bốn người cộng lại chưa đến năm mươi nghìn.
Mục Thu Nghi xử lý như này đã là thương tình lắm rồi, Mạc Phong cất điện thoại và vỗ vai họ: “Viết bản kiểm điểm trước đi, sau anh sẽ thương lượng với vợ!”
“Cảm ơn anh Mạc, cảm ơn anh Mạc!”
Mạc Phong ngồi trên ghế, Vương Bưu bưng tách trà đi tới: “Anh Mạc, chuyện hôm qua kỳ lạ quá. Chúng em bị trừ lương thì không nói làm gì nhưng hôm qua mọi việc bình thường đến hơn mười giờ. Lúc đó camera bị hỏng, chúng em vội sửa chữa, ai mà biết lại xảy ra chuyện như thế này!”
“Chú nói gì ? Camera bị hỏng? Cả bốn người các chú đều đi sửa camera sao?”, anh trợn mắt nhìn Vương Bưu tức giận nói.
Giang Tiểu Hải lúc này mới đứng dậy, đi tới trước mặt anh nhẹ giọng nói: “Anh Mạc, nói đúng ra chuyện hôm qua không trách bọn họ được, họ gặp phải cao thủ!”
“Cao thủ? Ghê gớm thế nào?”, Mạc Phong lập tức đứng lên.
“Không phải loại cao thủ đó, mà là cao thủ máy tính! Có thể âm thầm lẻn vào tòa nhà tập đoàn chứng tỏ thân thủ hắn cũng không tồi đâu!”
“Cao thủ máy tính ?”
“…”
Ngay cả Giang Tiểu Hải cũng phải gọi là cao thủ, Mạc Phong không khỏi tự hỏi hắn là người như thế nào.
Đến trước máy tính, điều chỉnh camera thành đoạn video đêm qua, nhưng xem hồi lâu, Mạc Phong cũng không phát hiện ra có gì không ổn.
“Anh nhìn ra vấn đề không?”, Giang Tiểu Hải ngẩng đầu nhìn Mạc Phong cười tủm tỉm.
Thôi đừng nói nữa, anh đã xem lâu như vậy cũng không nhìn ra có vấn đề ở chỗ nào: “Chú chắc chắn không nhầm video đấy chứ?”
“Có ghi ngày tháng, quả thực là video tối hôm qua, camera này quả thực có vấn đề. Hôm qua bọn họ tìm ra vấn đề đã không dễ dàng gì rồi!”
Vương Bưu lúc này mới bước lên phía trước chỉ vào màn hình nói: “Anh Mạc, nhìn khoảng thời gian này, con chó trên đường đang đi đúng không?”
“Ừ! Rồi sao ?”
“Mười phút sau, con chó vẫn đứng đó!”
“…”
Mạc Phong phóng to hình ảnh, liền nhận ra hình ảnh đã bị đóng băng, không thể khiến một con chó đứng yên tại chỗ mười phút được, cho dù thật sự đứng tại chỗ không nhúc nhích cũng phải có xe cộ qua lại, nói thế nào cũng có khúc xạ ánh sáng, nhưng camera đã bị tạm dừng từ 9h40 đến 9h50 tối.
“Ai đã ấn tạm dừng? Tại sao camera không hoạt động trong khoảng thời gian này?”
Vương Bưu cũng khẽ lắc đầu: “Chúng em không biết … khi em xem hình ảnh này, thấy kì lạ nên muốn tìm người sửa. Tắt hết camera rồi bật lại vẫn vậy, nhưng sau một lúc lại chạy tốt, chúng em lúc đầu cũng không để ý lắm, nhưng ngày hôm sau mấy nhân viên bảo vệ chúng em đều bị gọi đến văn phòng để thẩm vấn từng người một, nói rằng đã bị mất đồ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.