Chương trước
Chương sau
“Nhóc biết võ sao?”, Mạc Phong híp mắt, trầm giọng nói.
Cô bé gật đầu: “Tôi biết… chỉ là công phu của tôi rất tệ… Tôi thật sự không phải là người xấu đâu, anh đừng đuổi tôi đi mà, bọn họ muốn bắt tôi về!”
Mạc Phong mặc kệ cô bé, anh đứng dậy mở cửa kính của phòng khách, sau đó kéo cô bé ra sân, đứng đối mặt với cô bé.
“Ra tay đi! Tôi muốn xem xem người tu chân rốt cuộc như thế nào!”
Tiếu Nhã dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn anh: “Anh trai ơi… anh trai à… em muốn đi vệ sinh!”
“Đánh thắng tôi đi rồi nói!”
“…”
Trương Phong đã từng nói, người tu chân bình thường nhất cũng có thể bì với nhiều cao thủ luyện võ, nếu cao thủ tu luyện đỉnh cao tới thì có trò hay rồi!
Anh là một người rất cứng đầu, nhất định phải thử trình độ của cô bé này mới được, chỉ cần xuất chiêu đầu tiên khi giao đấu là có thể biết được kỹ năng của đối phương như thế nào.
Ngay cả khi người đó tìm cách che giấu công lực của mình, thì anh cũng có thể đoán được.
“Anh trai, công phu của em thực sự không tốt lắm, anh đừng làm khó em mà!”, Tiếu Nhã tỏ vẻ khó xử nhìn anh rồi nói.
Mạc Phong kết hợp hai tay thành hình chữ Thập, cảnh giác nhìn cô bé: “Mấy người tu tiên như nhóc mà khiêm tốn đến vậy sao? Tôi cũng nghe nói đến phương pháp tu luyện của những người như nhóc không giống với bọn tôi. Có lẽ những người bình thường trong môn phái của nhóc lại là cao thủ bên bọn tôi!
Nhưng nhóc cứ nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại rằng công phu của nhóc rất tệ, nhóc xem thường tôi à?”
“Không, nào có, em thực sự ít luyện võ lắm. Lúc nào luyện công tôi cũng làm biếng đánh một giấc, hơn nữa bây giờ em chỉ muốn đi vệ sinh thôi, anh trai, anh cho em đi đi mà!”
“Một chiêu thôi là được!”
“…”
Nói xong Mạc Phong bước đi như bay, lập tức lao thẳng về phía đối phương.
Anh cảnh giác nhìn Tiếu Nhã, những thứ khác anh không dám chắc chắn, nhưng anh có thể khẳng định rằng thuật khinh công của cô bé này rất tốt!
Vù!
Quả nhiên khi Mạc Phong lao tới, anh chỉ cảm thấy bỗng có một cơn gió thổi ngang qua.
Tiếng xé gió vang lên, anh lập tức dùng hai tay đỡ được sức mạnh từ nắm đấm của Tiếu Nhã, nhanh chóng điểm huyệt.
“Ngoại trừ tốc độ vừa đủ tiêu chuẩn, những điểm khác đúng là thảm không nỡ nhìn. Còn nữa, nắm đấm vừa rồi của nhóc ở thế khí trong suốt màu trắng, là chân khí sao?”, Mạc Phong chắp hai tay sau lưng, nhìn cô bé trầm giọng nói.
Vừa nãy lúc Tiếu Nhã vung nắm đấm, rõ ràng anh còn cảm thấy được một luồng khí trong suốt màu trắng đang hướng về phía ngực mình, nhưng anh không né tránh mà mạnh mẽ đón lấy.
Khi chân khí đánh trúng ngực Mạc Phong, ngoài cảm giác hơi đau trong hai giây đó, chỗ còn lại chỉ hơi nhức và sưng, cả cơ thể dường như hơi run lên.
Cho thấy công pháp tu luyện này quả thực rất lợi hại, nhưng chiêu thức cô bé tung ra lại đầy khuyết điểm, cô bé này hiển nhiên mới chỉ là một người tu luyện cấp tân binh mà thôi.
“Nói đi chứ, không nghe thấy à!”, Mạc Phong thấy cô bé nãy giờ vẫn chưa trả lời mình thì bực mình quát.
Tiếu Nhã cứ ấp a ấp úng không nói được, lúc này anh mới phát hiện ban nãy mình điểm huyệt cô bé, vừa hay lại là huyệt nha.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.