Chương trước
Chương sau
“Ây da, em đừng có nghĩ lung tung nữa! Anh đưa em tới một nơi!”
“…”
Anh thật sự hết chịu nổi cái cách suy nghĩ lung tung của cô nàng này. Cũng không biết tại sao năm xưa mẹ anh lại nuôi một cô gái như thế này không biết.
Là do bà sợ anh không tìm được vợ hay là cảm thấy tinh lực của anh không đủ?
Anh vội vàng lái xe vào khu Fortune Plaza rồi đỗ bên đường và bước xuống.
“Thiếu chủ, anh đưa em tới đây làm gì vậy?”, Nhược Hi cũng xuống xe theo anh và hỏi với vẻ nghi ngờ.
Mạc Phong ngoắc tay: “Đi theo anh! Vào trong với anh xem thế nào!”
Với sự trợ giúp của Mộ Dung Trầm Chương, cuối cùng cô cũng tìm được một đường lui .
Đúng lúc Từ Giai Nhiên định lao ra thì cơ thể cô nghiêng qua một bên. Cô quay đầu lại thì thấy có người giẫm vào váy mình.
Váy cưới vốn dĩ dài và nặng, đừng nói có người giẫm, có khi bước đi còn tự ngã. Mà người giẫm váy cô không phải ai khác chính là chú Hai.
“Nhiên Nhiên, cháu quay lại cho chú! Có biết cháu mà đi thì sẽ gây tổn thất bao nhiêu tiền của mọi người không?”, người đàn ông trung niên tức giận quát tháo.
Từ Giai Nhiên khom người, giằng váy lại: “Đó là lợi ích của các chú, không phải lợi ích của cháu! Sao cháu phải hi sinh? Những năm qua cháu đã kiếm không ít cho nhà họ Từ. Vậy là đủ lắm rồi, hơn nữa cháu cũng chẳng mang đồng nào đi cả!”
“Có chút tiền mà cháu đã tính thoát khỏi nhà họ Từ sao? Để bồi dưỡng bản thân, cháu có biết mọi người đã phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết không? Rốt cuộc trong thâm tâm cháu có cái nhà này hay không, chú thấy cháu bị u mê rồi!”
“U mê thì u mê!”
“…”
Nói xong cô lấy ra một con dao găm, rạch đứt phần váy bị giẫm kia.
Chiếc váy cưới triệu tệ trong mắt cô như cỏ khô, đến ngay cả tài sản hàng trăm tỉ cô còn từ bỏ thì một bộ trang phục mấy triệu tệ có là gì.
Ông cụ Từ từng nói, chỉ cần Từ Giai Nhiên chịu gả cho Mộ Dung Trầm Chương thì sau này sáu mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Từ sẽ thuộc về cô.
Đổi ra thì ít nhất cũng phải có một, hai trăm tỉ tệ, thậm chí còn nhiều hơn.
Nếu cộng toàn bộ tài sản vào thì đến cả Từ Giai Nhiên cũng không đưa ra được một con số chính xác, nhưng tầm bốn trăm tỷ tệ là có thừa.
Còn cụ thể là bao nhiêu thì phải tính toàn bộ tài sản trong các thành phố và cả nước ngoài nữa. Đúng là tiền nhiều tới mức không biết bao nhiêu.
Trước đây, đến Hòa Thân còn không biết ông ta làm một nhà giàu vô địch, thậm chí khi kiểm kê còn sững người vì kinh ngạc.
Từ Giai Nhiên đạp giày cao gót lao ra khỏi cửa. Lúc này, trong đại sảnh hỗn loạn vô cùng. Cô dâu bỏ chạy chẳng phải là hôn lễ coi như bị hủy sao?
“Cô dâu chạy rồi, hôm nay chúng ta đúng là tới công cốc!”
“Đúng vậy. Quà tặng của tôi còn là một biệt thự ven biển đấy. Giờ không kết hôn nữa là sao?”
“Thú vị thật. Công chúa nhà họ Từ cá tính quá, có lẽ là người duy nhất trong lịch sử bỏ trốn đấy!”
“…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.