Chương trước
Chương sau
Sáu mươi năm nữa, Khương Na đã gần bảy mươi tuổi, nếu cô ấy ở xã hội bên ngoài thì cũng coi như tuổi đã cao.
Sống đơn giản cũng có điểm tốt, ít nhất sẽ không mắc một số bệnh quái đản, Nam Khương này rấy thích hợp để sinh sống, người luyện võ cũng có thể dễ dàng sống lâu đến tám mươi hay một trăm tuổi.
Sau khi thông huyết, toàn bộ khuôn mặt của Khương Na đỏ bừng, trên trán cũng túa ra mồ hôi.
Nước da nhợt nhạt trước đây đã biến mất không dấu vết, ít nhất cả người trông khá hồng hào.
Anh tiêm một lượng nội lực của mình vào cơ thể cô ấy và quấn một lớp màng ngăn lên những cơ quan đó, vì việc tiêm nội lực sẽ gây khó chịu cho người được tiêm do bị chấn động. Phần tim của rất nhiều người cao tuổi đều không thể chịu được sự chấn động dữ dội này.
Mạc Phong nhanh chóng dùng đầu ngón tay ấn vài cái lên tấm lưng nhẵn nhụi phía sau, đồng thời ấn vào vài huyệt đạo chính.
“Được rồi! Bây giờ cô cảm thấy thế nào?”
Toàn thân Khương Na ướt đẫm, sau lưng đã thấm đẫm mồ hôi.
Tuy nhiên, sau khi thải ra một đống mồ hôi thì cô ấy như trút được gánh nặng trên người, thư thái đến lạ thường.
“Anh còn biết cả y thuật sao?”, Khương Na quay đầu lại tò mò nhìn anh nhưng bỗng phát hiện Mạc Phong đang nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên cơ thể, khiến cô ấy sợ hãi đến mức vội vàng mặc quần áo vào.
“Không được nhìn!”
Mạc Phong xoay người cười khổ: “Tôi không phải gọi là nhìn trộm, mà là… Tôi muốn hiểu sâu hơn về bệnh nhân!”
“Dê xồm!”, Khương Na bĩu môi.
Hiển nhiên là cô ấy lại hiểu lầm ý của Mạc Phong, hiểu sâu không có nghĩa như vậy, mà là nói đến sự tận tình, cẩn thận khi khám bệnh bằng phương pháp Đông y thông qua việc quan sát!
Mặc dù nhiều bệnh chưa được phát hiện ra nhưng có thể biểu hiện ở một bộ phận nào đó trên cơ thể con người, tựa như có vấn đề về gan sẽ biểu hiển ở móng tay, móng tay mỏng, mềm, dễ gãy, khô và xỉn màu cho thấy gan bị rối loạn chức năng.
Nếu có vấn đề về tim, phần lớn biểu hiện trên mặt như khóe miệng xuất hiện màu tím, chứng tỏ mạch máu tim rất hay bị tắc nghẽn, dễ bị đột tử.
Lá lách thì càng rõ ràng hơn, nếu bây giờ đột nhiên bị phù một cách không thể giải thích được thì có nghĩa là lá lách có vấn đề.
Tóm lại, có rất nhiều nguyên nhân có thể phòng tránh được thông qua việc quan sát cơ thể biến đổi như thế nào!
Sau khi mặc quần áo vào, khuôn mặt xinh đẹp của Khương Na đã ửng hồng đến tận tai, thậm chí còn có chút xấu hổ nhìn Mạc Phong, chưa kể là bị người khác nhìn mình khoả thân như vậy, ngoại trừ việc anh có thể điềm nhiên vào trong đền Mê Hồn như hôm nay thì đã từ rấy lâu không có người đàn ông nào tới đây cả, kể cả khi có thì họ vẫn chỉ ở dưới tầng một, chưa bao giờ lên tầng hai.
Đừng nói là chưa trải qua chuyện nam nữ, cho dù chưa từng yêu thì việc đỏ mặt cũng là hết sức bình thường.
Mặc quần áo xong, Khương Na xoay người nhẹ giọng nói: “Anh tìm được linh chi Lửa xong sẽ rời đi sao?”
“Đúng vậy, tôi còn phải về bên Giang Hải để lo liệu mọi việc, không còn thời gian nữa, tôi phải nhanh chóng lấy được linh chi Lửa rồi trở về!”, Mạc Phong gật đầu trả lời.
Anh rời khỏi Giang Hải đã mười ngày trời, không biết bên đó thế nào rồi, trước kia có Thương Hồng thay anh quản lý, hiện tại toàn bộ Giang Hải đều phụ thuộc vào Nhược Hi và Ngũ Âm Lục Luật.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.