Chương trước
Chương sau
“Đồ khốn kiếp! Ta sẽ không tha cho ngươi!”, Hắc Long tức giận gầm lên.
Nhưng Vưu Giai Hàng này lại cứ nhảy trên đầu nó như một con châu chấu.
“Đừng nhìn nữa, đánh nó đi!”, Vưu Giai Hàng đang đứng trên đầu Hắc Long kêu lên với Bạch Doanh.
Cô ấy gật đầu, di chuyển nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước đến họng Hắc Long, nhưng khi cô ấy vừa định ra tay thì móng vuốt của con Hắc Long lại lao tới.
Bạch Doanh ném ra một sợi tơ vàng trong suốt cho Vưu Giai Hàng.
Vưu Giai Hàng từ đỉnh đầu nhảy xuống vòng qua Hắc Long một vòng, sau đó lại nhảy về phía trước, nhảy tới nhảy lui nhiều lần, Hắc Long đã vô tình bị sợi dây trói chặt.
“Nắm lấy! Sợi tơ này đúng là hữu dụng, nhưng tên này da thịt dày, sợi tơ cũng không cắt được da thịt của nó!”, Vưu Giai Hàng đứng trên chóp mũi của Hắc Long cười lạnh nói.
Hắc Long nhìn Vưu Giai Hàng đang đứng trên chóp mũi mình, liền phun hơi thở, hừ lạnh: “Con người kia!
Ngươi thật sự nghĩ cái dây này có thể trói được ta à?!”
“Vậy thì mày thoát ra đi xem nào!”, Vưu Giai Hàng hừ lạnh.
Phựt–!
Sợi tơ trong suốt buộc nó bị đứt rời.
Điều đầu tiên Hắc Long muốn làm sau khi thoát khỏi sợi tơ là lao về phía Bạch Doanh, Vưu Giai Hàng nhoi quá khiến nó không bắt được.
Vì vậy, nó quyết định ra tay với Bạch Doanh trước.
“Gào–!”
Tiếng gầm giận dữ vang lên như bò rống xuyên qua tận mây xanh, mưa dường như còn trút xuống nhiều hơn trước, nước lại dâng lên nhiều hơn.
Hầu hết những cây mà đám Mạc Phong dừng chân nghỉ ngơi đều đã bị ngập phân nửa trong nước, sau một thời gian sẽ không còn chỗ để nghỉ chân nữa.
Cách đó không xa, khi nhìn thấy cảnh này, Mạc Phong liền hét về phía Trương Phong: “Cái Thần Quỷ Thất Sát Lệnh gì của cậu không phải rất lợi hại sao?! Lấy ra đi! Còn đứng ngây ra đó làm gì?!”
“Xin anh đấy anh Mạc, cái đó phải có thời gian chuẩn bị đấy. Tốn rất nhiều sức lực, anh biết tôi đã tốn rất nhiều sức trước đó rồi còn gì, khiến giờ chả giúp được gì đây này!”, Trương Phong cũng bất lực lắc đầu thở dài.
Mạc Phong nghi ngờ nhìn hắn: “Cậu không thể dùng nó quá một lần sao?! Cậu yểm hộ cho tôi, chúng ta phải đi lên giúp đỡ, để một cô gái cân team thì còn ra thể thống gì!”
“Tôi … tôi sẽ cố gắng hết sức!”
Bạch Doanh vung quyền trượng lên, một màn sáng xuất hiện trên lòng bàn tay cô ấy, Hắc Long muốn nuốt chửng cô ấy nhưng lần nào luồng sáng cũng đẩy cô ấy ra xa.
Bạch Doanh bay thẳng về phía Mạc Phong và những người khác.
Lúc này, hai tay Trương Phong đan vào nhau, dòng nước chảy xiết từ từ ngưng tụ thành một vòng tròn lớn tạo thành hình Thái Cực: “Càn Khôn vô cực, vạn biến bất đình, tầm quang phù ảnh, ngũ tạng huyền minh, đài nam địa huyền hoàng, thanh thiên chiếu vô danh! Chúng thần lệnh! Long Hổ sơn đạo sĩ Trương Phong, thỉnh các lộ thần minh hiện thế”.
“…”
Lúc này bốn luồng sáng từ trên trời rơi xuống, Trương Phong cũng vô cùng vất vả triển khai đạo thuật, đoán chừng đây cũng là một đòn dùng toàn lực của hắn, nếu như không có hiệu quả thì đúng là bó tay.
Kẻ đến hóa ra lại là Tứ Đại Thiên Vương trong Tây Du Ký, đó là Trì Quốc Thiên Vương phương đông, Đa La Trá, Tăng Trưởng Thiên Vương của phương nam, Thử Lưu Ly, Quảng Mục Thiên Vương của phương tây, và Đa Văn Thiên Vương của phương bắc!
Tứ Đại Thiên Vương này đã được ngàn đời thắp hương cúng bái, nếu có thể thỉnh bốn vị này tới giúp đỡ thì không biết Trương Phong đã phải trả giá gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.