Chương trước
Chương sau
Quả đúng như vậy. Cô ấy đứng bên bờ, hai tay phát ra ánh sáng màu trắng nhạt, rõ ràng là cô ấy sắp không cầm cự thêm được nữa.
Mạc Phong lập tức vùng ra khỏi sợi xích: “Ông nội nó chứ, sắt gì mà chất lượng tốt thế!”
Lúc này có một luồng ánh sáng màu vàng nhạt từ xa truyền tới.
Nó xé rách không trung, xuyên qua đám mây vào lao đi như đạn đại bác.
Đó chính là kiếm Tàn Uyên.
Nó mà còn không tới thì khéo Mạc Phong cho rằng nó bỏ chủ rồi cũng nên.
Mọi người cũng cảm thấy tiếng gió rít trên đỉnh đầu. Khương Na ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt cô sáng rực một cách kỳ lạ: “Quả nhiên, mọi thứ đều giống như lời tiên tri, thần tiên giáng thế, tay cầm trường kiếm, mở đường cho Nam Khương!”
Kiếm Tàn Uyên bay quanh con Giao Long. Luồng kiếm khí mạnh tới mức khiến con Giao Long phải lao xuống nước.
Vụt!
Một đường kiếm khí bay lên, chặt đứt dây xích trói quanh người Mạc Phong. Anh nhảy lên chộp lấy thanh kiếm.
“Anh Mạc còn tôi nữa”, Trương Phong kêu lên.
Anh nhảy lên một lần nữa, hai đường kiếm khí phóng tới.
Keng!
Dây xích cũng bị chém đứt đoạn.
“Grào!”
Giao Long lại lao ra khỏi mặt nước, vồ về phía trụ đá.
“Thần núi đã nổi giận, mọi người mau chạy đi!”
Lúc này nước trong đầm Bích Thu dâng cao đột ngột, nhấn chìm những người dân đang xem náo nhiệt.
Bạch Doanh thấy vậy vội vàng túm lấy một sợi dây và định nhảy qua bờ đối diện.
“Đừng đi! Nguy hiểm!”, Vưu Giai Hàng kêu lên, vội vàng kéo cô quay lại.
Hắn không lộ diện vì định tóm gọn hết bọn họ. Chỉ cần xử lý được thiếu tư mệnh, đại tư mệnh, thánh nữ và vài nhân vật quan trọng thì tầng lớp cấp cao sẽ không còn ai nữa. Xích Ly lại là kẻ có thực lực mạnh nhất trong mười tám tại, mọi quyền hành chuyển qua cho ông ta nắm giữ sẽ là điều đương nhiên.
Nhưng khi thấy Bạch Doanh lao ra thì Vưu Giai Hàng không nhịn được nữa bèn vội vàng rời khỏi vị trí của mình, ôm cô vào lòng và kéo lên trên.
Bốp!
“Anh bỏ tôi ra, cản tôi làm gì?”, Bạch Doanh tát hắn, gầm lên đầy tức giận.
Nhưng Vưu Giai Hàng vẫn kéo cô không chịu buông: “Cô điên rồi, giờ lao ra khác gì lao vào chỗ chết!
Long Vương mà tức giận sẽ nhấn chìm tất cả! Làm sao cô có thể chống cự được!”
“Cần anh quan tâm chắc! Anh giúp bố nuôi mình tác oai tác quái. Nam Khương để tự tôi giải quyết!”
“…”
Câu nói đó không khác gì mũi dao đâm thẳng vào trái tim Vưu Giai Hàng.
Bốp!
Hắn đánh ngất Bạch Doanh, quay lại nói với mấy người đứng phía sau: “Đưa đi! Nhốt lại!”
“Vâng!”
Lúc này trong đầm Bích Thu.
Mạc Phong đã đánh nhau mấy hiệp với con Giao Long, và dù có thế nào thì anh cũng không thể chiếm được ưu thế khi đánh nhau dưới nước với nó.
Trừ khi có thể sử dụng chiêu thức Hành Quán Bát Phương như tối qua.
Mặc dù anh nhớ rõ dùng như thế nào nhưng sẽ không tung ra nếu chưa thật sự cần thiết. Bởi vì khi đã phải tung đòn sát phạt thì sẽ khiến cơ thể anh như bị rút cạn sức lực.
Tạm thời anh không hiểu khẩu quyết của những chiêu thức đột ngột xuất hiện trong đầu kia đại diện cho điều gì nên tạm thời anh vẫn không đủ thực lực để sử dụng chúng một cách triệt để.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.