**********
Bọn họ không thể động vào nhà họ Mạc hai mươi năm trước, nhà họ Mạc hai mươi năm sau vẫn là một thế lực họ không thể động vào, thậm chí còn mang đến cho người ta cảm giác mưa gió ngập trời, nếu Mạc Phong có thể khống chế được thứ mà Trầm Thu Vũ để lại năm đó thì chắc chắn không khác gì hổ mọc thêm cánh.
Ngay cả khi không thể triệu tập đủ đội quân ba trăm nghìn lính của nhà họ Mạc, chỉ cần một phần ba trong số các cao thủ thôi cũng đã ghê gớm lắm rồi.
Vì vậy hôm nay các gia tộc lớn lại họp bàn để tìm cách giải quyết nhà họ Mạc.
Dương Thái Nhi hiểu được ý tứ trong câu nói: "Ý của anh là nhà họ Tào đã thảm bại phải thu quân trong trận chiến ở ngoại ô Yến Kinh à? Vậy anh ấy có bị thương không?"
"Sao mà bị thương được, ngay cả Huyền Minh Tứ Lão của nhà họ Tào cũng chết thảm, cô cho rằng hắn ta sẽ bị thương sao? Tên đó luôn là kẻ ăn may!", Tưởng Minh Xuyên lắc đầu nhếch mép cười.
Chạm trán với Mạc Phong mấy lần, anh đã lần nào bị thua thiệt? Không chỉ hắn, mà ngay cả Tư Đồ Yên cũng như vậy, đều bị anh xoay như chong chóng.
"Theo lời một người cung cấp thông tin ở Giang Hải vừa rồi, hắn ta đã trở về rồi, trên người không có lấy một vết thương. Chỉ là trông hắn ta có chút mệt mỏi. Cô yên tâm rồi chứ?"
Tưởng Minh Xuyên nói hết sự tình, trong lòng rất khó chịu.
Hắn tuy rằng không phải quân tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/631084/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.