Trước thái độ cứng rắn của Hổ Si, Tưởng Minh Xuyên đương nhiên không có lựa chọn nào khác, đành phải thôi.
"Ha ha, không phải là tôi không giúp ông, ông cứ nhìn xem nhà họ Tưởng tôi ở đó có mấy người chứ?"
Phần lớn đám người đều đến từ nhà họ Tư Đồ và nhà họ Trầm, Tưởng Minh Xuyên cũng chỉ dẫn theo mỗi bốn cao thủ.
Dương Thái Nhi ngẩng đầu nhìn xung quanh, tất cả đều mặc đồ đen, nhưng vũ khí trên người lại khác nhau, nhà họ Tư Đồ sử dụng dao găm ngắn, trong khi nhà họ Trầm lại thích sử dụng dao cong.
Nơi đây hầu như không có người của nhà họ Tưởng, Tưởng Minh Xuyên đến đây chỉ để xem trò hay mà thôi!
"Vậy thì anh nghĩ cách xem, chỉ cần anh có thể ngăn cản bọn họ, anh muốn thế nào tôi cũng đồng ý!"
"Cho dù có quỳ xuống xin tôi cũng vô dụng, tôi cũng lực bất tòng tâm mà. Hôm nay thằng nhãi này chỉ có một đường chết thôi. Trừ phi có kỳ tích, bằng không chả ai cứu nổi! Đây không phải Giang Hải, đây là Yến Kinh!"
"..."
Số lượng người có mặt rất đông, càng đánh càng hăng, phía trước và phía sau của con đường đều bị tắc nghẽn.
"Yến Chi! Không phải lúc trước ông nói rằng có quân tiếp viện sao? Đâu rồi?", Thường Vân Sam vừa phản đòn vừa quay đầu lại trầm giọng nói.
Vẫn còn đội quân ba trăm nghìn lính cơ mà, mẹ chứ bây giờ đến ba mươi quân tiếp viện còn chả thấy bóng dáng đâu.
Rầm!
"Dừng tay lại! Ai dám tiếp tục đánh, tôi liền giết kẻ đó!",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/631044/chuong-838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.