Chỉ mười mấy giây ngắn ngủi mà họ đã bơi tới vị trí cách bờ hơn một trăm mét.
Phụt!.
Bọn họ ngoi lên khỏi mặt nước thở gấp gáp.
Yến Kinh đang nắng gắt. Cả đám nằm bò trên cát thở hổn hển.
“Chết tiệt, xem ra bọn chúng quyết tâm không cho chúng ta rời khỏi đây! Nếu tôi đoán không nhầm thì cả ba đường thủy, không, bộ đều bị chúng chặn cả rồi. Tất cả các con đường cao tốc có lẽ cũng vậy!”, Thường Vân Sam rũ quần áo khẽ kêu lên.
Mạc Phong thấy nước trên người Thường Vân Sam nhỏ xuống rất nhanh, một lúc sau quần áo đã khô lại như bình thường.
Ông ấy đã dùng nội lực để hong khô quần áo. Mạc Phong cũng nhanh chóng vận công và làm tương tự.
Mạc Yến Chi đứng dậy móc thuốc trong túi ra. Điều bất ngờ là điếu thuốc ướt nhẹp vẫn bén lửa và cháy được. Thậm chí điếu thuốc vừa cháy vừa nhỏ nước xuống đất.
“Bố, giờ chúng ta phải làm sao?”
Mạc Phong cũng giúp Mục Thu Nghi hong khô tóc sau đó ngẩng đầu hỏi ông.
Lúc này bố anh trông điềm đạm tới mức kỳ lạ, hơn nữa từ sau khi Mạc Yến Chi xuất hiện, Mạc Phong làm gì cũng hỏi ông.
Có lẽ cũng giống như phụ nữ, dù cô ấy có mạnh mẽ tới đâu thì chỉ cần người đàn ông xuất hiện, có chỗ dựa là sau đó chuyện gì cô ấy cũng sẽ hỏi ý kiến của bạn.
Mặc dù Mạc Phong là người rất độc lập nhưng tận sau trong lòng, anh cảm thấy bố mình còn tài giỏi hơn nên lúc này mới hỏi ý kiến của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/631036/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.