Chương trước
Chương sau
Hắn vội vàng lấy xuống xem, nhưng trên tờ giấy không hề có chữ gì.
Trương Phong không vứt tờ giấy đi mà tới vòi nước công cộng gần đó nhúng tờ giấy vào trong nước rồi đưa lên soi dưới ánh mặt trời.
Lúc này, một vài con chữ đã xuất hiện.
“Đi vào trong hẻm!”
Hắn quay đầu nhìn vào trong con hẻm thì thấy một luồng âm khí màu đen.
“Ban ngày mà cũng có âm khí sao?”, Trương Phong khẽ chau mày. Hắn bỗng có dự cảm chẳng lành.
Mặc dù Trương Phong cảm thấy hơi sợ nhưng vẫn đi tới. Hắn thấy bóng đen nhanh chóng đi xuống một tầng hầm.
Trương Phong vội vàng lấy bùa Tử Thần Ngũ Giáp trừ ma ra.
Lẽ nào Thi Vương tối qua trốn thoát đã quay trở lại?
Không thể nào. Tối qua tên Thi Vương bị tẩn cho bán sống bán chết, lẽ nào vẫn còn có gan quay lại sao? Vậy khác gì không coi bọn họ ra gì?
Hắn đứng đầu hẻm suy nghĩ một hồi nhưng vẫn quyết định đi vào. Khu tầng hầm này vô cùng tăm tối, ẩm ướt lại không có ánh sáng.
Trương Phong lấy ra một tấm bùa và vung lên khiến nó bùng cháy: “Dụ tôi vào đây làm gì? Có gì thì nói, nói xong tôi sẽ siêu độ cho!”
“Ha ha, hỗn lão! Nhìn thấy Âm soái Hắc Vô Thường mà không quỳ xuống sao?”, một cuộn khí màu đen hừ giọng lạnh lùng.
Hắn lập tức lấy ra một tấm lệnh bài, bên trên có khắc một chữ Âm!
Nhìn thấy cảnh tượng đó, nụ cười trên mặt Trương Phong tắt ngấm.
Xem ra điều cần tới đã tới. Việc hắn sử dụng cấm thuật Mao Sơn đã bị phát hiện. Hơn nữa trước đó hắn còn tự ý tiêu diệt âm hồn, theo lý mà nói sẽ có vô số kẻ đến bắt hắn.
“Tại sao tôi phải quỳ! Các người là ma, tôi là người, hơn nữa còn là đạo sĩ, đúng ra các người phải tránh tôi mới đúng! Cho dù là Âm Soái thì cũng phải ăn nói có lý một chút chứ!”, Trương Phong khoanh tay hừ giọng.
Vụt.
Âm soái phất tay, lập tức có một luồng âm khí ập tới.
Hắn lập tức giậm một chân xuống, tay chắp lại: “Liệt Diễm!”
Ầm!
Một con phượng hoàng lửa xuất hiện va chạm với luồng âm khí kia. Căn hầm nhỏ lập tức bừng sáng.
Đấu nhau trong môi trường như thế này thật bất lợi cho Trương Phong.
Dưới hầm vốn thiếu oxy, nếu dùng hỏa thuật ở đây thì oxy sẽ bị đốt cháy hết và cuối cùng hắn sẽ bị chết vì thiếu khí.
Âm soái Hắc Vô Thường bèn thu hồi âm khí, lấy ra một thứ gì đó giống như thánh chỉ của hoàng đế thời xưa.
“Trương Phong nhận lệnh, đây là chiếu thư do đích thân Diêm Vương viết, còn không màu quỳ xuống!”
Khoảnh khắc này, Trương Phong bỗng ngây người. Hắn do dự một lúc rồi từ từ quỳ xuống.
“Trương Phong của tông Long Hổ, phái Mao Sơn nghe chỉ!”
Thấy Trương Phong quỳ xuống, Âm soái bèn hừ giọng rồi tiếp tục: “Trương Phong tự ý sử dụng cấm thuật Thần Quỷ Thất Sát Lệnh, lại tự ý xử lý âm hồn, vốn sẽ bị đưa vào địa ngục A Tỳ nhưng xét trên hành động duy trì sự cân bằng Âm Dương, công vượt tội nên bổn vương không truy cứu! Đợi sau khi trừ hết hậu họa sẽ cân nhắc thêm rốt cuộc là thưởng hay là phạt!”
“Hết rồi à?”, Trương Phong ngẩng đầu hỏi với vẻ nghi ngờ.
Âm soái đứng ngây như phỗng: “Thế cậu còn muốn thế nào, muốn đi cùng tôi đúng không?”
“Không không không, đương nhiên là không, ý tôi là Diêm Vương quả là người thấu tính đạt lý!”
“…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.