Nhưng Trương Phong không có thời gian quan tâm tới những điều đó. Vì nếu hắn ngã xuống thì chắc chắn những người khác sẽ chết hết.
Hắn nhảy về phía Tần Lam đang đứng trên cây và ném Hồng Yên: “Đỡ lấy!”
“Cẩn thận sau lưng anh!”
Pằng!
Một viên đạn phóng ra, vỏ đạn lại rơi vào trong áo hắn, nóng bỏng.
“Chết tiệt! Cô có thể bắn chuẩn một chút được không!”, Trương Phong cảm thấy cạn lời. Hắn quay đầu lại, chắp tay tạo thành thủ quyết: “Phong Hỏa Lệnh!”
Rầm!
Hắn chĩa bàn tay về phía tên hành thi đang ở phía sau lưng.
Ầm!
Trong nháy mắt tên hành thi bốc cháy như một bó đuốc.
“Thanh Phong!”, lão già kinh hãi hô lên.
Hành thi bị bắn trúng cháy rừng rực. Lúc này Trương Phong cũng chộp lấy một cành cây và thở hổn hển.
Chiêu vừa rồi khiến hắn gần như cạn kiệt Dương khí. Hắn không dám đặt chân mình xuống đất nữa.
“Á!”
Tên hành thi bị trúng Phong Hỏa Lệnh gầm rú sau đó bị cháy thành tro, ba bồn bảy vía của hắn bay ra.
“Cấp cấp như luật lệnh! Phá!”
Trương Phong tung một tấm bùa giấy đánh tan hồn phách vừa bay ra từ người tên hành thi.
Tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng bốn phía.
“Thằng nhãi, mày tự ý tiêu diệt âm hồn mà không sợ người của dương gian sẽ gây rắc rối sao?”, lão già gầm lên.
Thế nhưng Trương Phong chỉ cười lạnh lùng: “Dù có chết thì tôi cũng không để các người thoát khỏi đây đâu! Diêm Vương có quyết định riêng của ông ta, vớilại, loại người như các người mà còn cần vào luân hồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630943/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.