“Cô Vương! Chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu được đâu ạ. Cho dù cháu trai của cô có xuất sắc đến mấy cũng không hợp đâu. Dù anh ấy nghèo đến mức phải đi ăn xin thì cháu cũng bằng lòng đi ăn xin cùng anh ấy! Hơn nữa, cô sai rồi, không phải cháu nuôi anh ấy đâu, mà là anh ấy nuôi cháu!”
Tống Giai Âm cau mày, giận dữ nói. Người khác nói cô ấy thì cô ấy có thể vẫn khiêm tốn chấp nhận, nhưng cô ấy không cho phép bất cứ một ai nói xấu Mạc Phong dù chỉ chút ít.
Người phụ nữ trung niên nhếch môi cười ha hả, hình ảnh của tầng lớp sống ở khu đô thị nhỏ không lẫn vào đâu được.
"Cậu ta sao? Đừng nói nhảm nữa đi. Cô thấy người cậu ta cũng khoẻ khắn, rắn chắc phết đấy. Cháu bảo cậu ta là con nhà giàu có thế hệ thứ hai thì cô không tin đâu. Nếu cháu bảo cậu ta là một thằng bảo vệ thì cô tin sái cổ luôn!"
Mạc Phong không khỏi chế giễu: "Bà nói đúng thật, tôi làm bảo vệ đấy, nhưng nói không chừng, cháu trai của bà đến một thằng bảo vệ như tôi cũng chả bằng đâu!"
"Vớ vẩn, cậu có biết cháu trai tôi làm ở đâu không? Tập đoàn Hưng Mậu đấy! Lương tháng hơn hai mươi nghìn tệ, thế mà còn không bằng một thằng làm bảo vệ như cậu à?"
"Bà nhìn sang đây!"
"..."
Anh chỉ ra ngoài cửa, người phụ nữ trung niên cũng nhìn theo chỗ ngón tay anh chỉ.
"Ha ha, một chiếc xe van, khoe cái gì mà khoe. Cháu trai tôi lái Porsche nhé! Đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630887/chuong-681.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.