“Trời! Thằng nhóc này không rửa chân à, rau mùi quá. Ông không mở nổi mắt rồi đây này! Mau đi vào đi, ông nói là được chứ gì?”, Thường Vân Sam dụi mắt và kêu lên.
Xem ra chắc là ông đã bị mùi chân hành hạ cho đủ rồi.
“Đừng có vậy, trước đó cháu ngâm trong thùng thuốc bảy ngày, làm gì có chuyện khoa trương như lời ông nói!”, anh giơ chân lên ngửi rồi lập tức nôn khan: “Chết tiệt! Thu tới rồi, lại bị chảy mồ hôi chân rồi!”
Chẳng trách ông già này phản ứng dữ dội như vậy, mắt nhắm tịt không mở nổi.
Thường Vân Sam lấy từ trong túi ra một cái bình nhỏ: “Sợ cháu thật đấy. Trong bình này có ba mươi hai viên đan dược, nửa tháng uống một viên thì tạm thời có thể khiến bệnh chững lại. Nếu sau đó bệnh thêm nghiêm trọng thì một tuần uống một viên! Nhưng cháu phải tìm cách tìm xem linh chi Lửa ở đâu. Thứ đó có thể giúp hòa hoãn bệnh tình, dù không trị được tận gốc nhưng kéo dài được tính mạng!”
“Linh chi Lửa tìm ở đâu?”
“Ông mà biết thì chẳng lẽ lại không nói cho cháu sao! Chính vì không biết nên linh chi Lửa mới quý giá! Nhưng nghe nói thường thấy ở những vành đai xảy ra động đất!”
“Vành đai hay xảy ra động đất sao?”
“Thục Châu!”
“…”
“Thục Châu sao?”
Mạc Phong lập tức chau mày khi nghe thấy vậy. Anh bỗng nghĩ tới Trương Đình Ngọc.
Gã này trước đó còn nói muốn kết bạn với anh, lẽ nào anh ta sớm biết anh sẽ tới Thục Châu?
Anh cũng biết Trương Đình Ngọc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630833/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.