Mục Thu Nghi thất thần, khuôn mặt ửng đỏ: “Anh nói gì? Giờ đi làm mà trêu đùa cấp trên, tháng này đừng mong có tiền thưởng nữa nhé!”
Một giây sau cô đã được Mạc Phong ôm vào lòng: “Tiền có hay không không quan trọng, em có thể nói một câu là cũng nhớ anh không?”
“Anh…! Ban ngày ban mặt mà anh không biết xấu hổ à? Ai nhớ anh, tôi chỉ muốn anh đừng quay về thôi!”, cô hừ giọng lạnh lùng rồi cúi đầu.
Nhưng nửa câu sau cô nói lí nhí đến mức đến bản thân cũng không nghe rõ.
Nếu hỏi cô có nhớ anh không thì câu trả lời chắc chắn là có.
Giờ đây cô cũng không giãy giụa nữa, cứ thể áp vào lòng Mạc Phong.
“Phải rồi! Không phải anh tới duyên hải sao? Thi Vũ đâu?”, Mục Thu Nghi bỗng nhớ ra điều gì đó bèn vội đẩy anh ra.
Cộp cộp cộp!
Có tiếng giày cao gót từ ngoài cửa vọng vào.
Tống Thi Vũ đi đôi giày cao gót màu lam với những ngôi sao xinh xắn: “ Lâu quá không gặp, cậu gầy đi nhiều quá!”
“Thi Vũ!”
Mục Thi Nghi lập tức đẩy Mạc Phong ra.
Được lắm!
Hai người họ mới là chị em ruột, còn anh là một sự cố ngoài ý muốn!
Thấy họ trò chuyện vui vẻ, Mạc Phong bèn nhân lúc họ không chú ý rời khỏi công ty đi tới câu lạc bộ ‘Quá Giang Long’.
Anh muốn xem Thương Hồng đã sắp xếp câu lạc bộ như thế nào.
Khi anh đi vào cửa thì thấy hai lễ tân đứng tiếp khách ở hai bên.
Ban đầu anh còn tưởng hôm nay có nhân vật nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630826/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.