Gió lạnh thổi quá, sát khí đằng đằng nổi lên.
Phương Hồng còn chưa kịp phản ứng thì giây tiếp theo, Tư Đồ Yên đã bị Mạc Phong ấn vào tường.
"Ủa? Đây chính là thực lực của cậu chủ Tư Đồ Yên sao? Ha ha, hóa ra cũng chỉ có vậy?", Mạc Phong nhếch miệng cười lạnh, khinh bỉ chế nhạo.
Tốc độ kinh hoàng!
Phương Hồng lúc này mới kịp quay lại nhìn Mạc Phong, nói: "Bỏ cậu ấy ra! Tôi nói cho cậu biết, nếu cậu Tư Đồ tổn hại dù chỉ một cọng tóc thì cậu chắc chắn sẽ chết thảm dưới tay dòng họ Tư Đồ! Nhà họ Mạc hiện giờ đã không còn là nhà họ Mạc năm xưa nữa rồi, mong cậu hiểu vị trí của mình!"
"Uy hiếp tôi sao? Hỏng rồi, điều mà loại người như tôi không sợ nhất chính là bị uy hiếp!"
Mạc Phong dùng một tay nhấc Tư Đồ Yên lên khỏi mặt đất, nói: "Nhìn thấy chưa, cậu chủ số một của Yến Kinh cũng chỉ là người trần mắt thịt, cho nên các người dựa vào đâu mà đòi coi thường tôi?"
Bịch!
Mạc Phong ném mạnh Tư Đồ Yên xuống vũng bùn, cổ của Tư Đồ Yên vẫn bị Mạc Phong bóp chặt, đến thở cũng không thở nổi.
"Cứu... Cứu mạng!"
Nhìn dáng vẻ thê thảm của Tư Đồ Yên, Mạc Phong hừ lạnh đáp: "Nhìn bộ dạng của mình bây giờ đi, trong tay tôi anh chẳng khác nào một con kiến hôi. Có phải bây giờ anh mới cảm thấy cuộc sống của mình trước giờ thật tươi đẹp biết bao không? Nhưng tại sao các người, các người nhất định muốn hủy hoại mọi thứ của tôi như vậy!"
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630815/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.