Anh khẽ nghiêng đầu mỉm cười thản nhiên: “Nếu không thì sao? Đây là đường tắt chạy về Nam Đô! Chỉ cần chạy xuyên qua được thành phổ Hổ Môn tầm hơn hai trăm kilomet thì chúng ta sẽ tiến vào địa phận thành phố Nam Đô!”
“Tôi vẫn không hiểu, chúng ta tới Nam Đô là gì?”
Tống Thi Vũ luôn cảm thấy hoài nghi, nếu không phải Mạc Phong cứ khăng khăng chạy về phía Nam Đô thì đã có thể thoát khỏi sự vây hãm của nhà họ Lục rồi.
Vậy mà gã này lại cứ muốn lao vào vùng thế lực mạnh nhất của nhà họ Lục là thành Hổ Môn để tới được Nam Đô. Chiếc xe của anh giống như một mũi kiếm sắc nhọn lao vào đúng trái tim quân địch.
Mạc dù Mạc Phong khiến nhà họ Lục phát điên nhưng bản thân anh cũng bị thương nặng, giết địch chết mười phần thì mình cũng bị thương mất tám phần.
“Đương nhiên là tới Nam Đô nhờ người giúp rồi! Ngoài cô ấy ra, e rằng chẳng còn ai có thể ngăn chặn được nhà họ Lục!”, Mạc Phong thở dài nói với vẻ bình thản.
Cô ấy?
“Cô ấy mà anh nói tới…không phải là Bạch Như Nguyệt đấy chứ?”, Tống Thi Vũ kinh hãi hô lên.
Mạc Phong không hề lên tiếng, vậy cũng coi như là ngầm thừa nhận.
Thực ra điều này cũng rất dễ đoán ra. Nam Đô rất gần với các tỉnh duyên hải. Nhà họ Lục có thể được coi là danh gia vọng tộc ở đây. Ngay đến những gia tộc lớn của thành phố Nam Đô cũng rất ít người dám đụng chạm đến nhà họ.
Trừ gia tộc siêu cấp nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630753/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.