Anh vừa mới đỗ xe thì con chó đen đã lanh lẹ chạy tới vẫy đuôi.
Lần trước anh cho nó hai cái đùi gà nên nó không còn gầm gừ với anh nữa.
Có lẽ nó lại tưởng được cho ăn mà không phân biệt được việc ngày nào cũng được ăn với thi thoảng mới được ăn.
Nó chạy ra đón anh chứng tỏ ông cụ đã biết anh tới hoặc là ông ấy đã ngửi thấy mùi rượu.
Mũi của ông cụ e rằng giống y mũi chó. Mạc Phong xách đồ, sải bước đi vào trong sân.
“Cháu trai tới rồi!”, Thường Vân Sam ngồi ghế thái sư với vẻ nhàn nhã.
Anh bỗng sầm mặt. Đây là đang thương anh hay là đang chửi anh vậy?
“Được rồi, được rồi, ông đừng gọi như vậy nữa, người khác không biết lại tưởng ông đang chửi cháu đấy!”, Mạc Phong vội vàng phất tay với vẻ cạn lời: “Cháu vẫn nên gọi ông là sư thúc thì hơn, như vậy sẽ gần gũi hơn chút!”
Thường Vân Sam khẽ nhướn mày: “Sư phụ cháu nói hết rồi à? Thôi được, sư thúc thì sư thúc, hôm nay mang thứ gì ngon tới cho ông vậy? ”
“Ông yên tâm, cháu không để ông phải thiệt thòi đâu!”
“…”
Nói xong anh quay người lấy đồ từ trong túi ra: gà nướng bọc lá sen, thịt bò khô, và quan trọng nhất là còn có món bánh kẹp thịt do Triệu Khải đích thân làm!!Bánh kẹp thịt vừa lấy ra, con chó đen đã chảy dãi đầy mặt đất.
“Ôi trời! Đây là thịt gì vậy, mau đưa ông ăn thử!”, ông cụ lập tức đưa tay ra chộp lấy.
Mạc Phong lập tức giơ cao chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630672/chuong-458.html