Sắc mặt Tô Nguyệt đột nhiên thay đổi: "Mạc Phong..."
Cô ta vội vàng lao về phía Mạc Phong.
"Đừng lại đây!”
Hai tay Mạc Phong ôm gối, anh thấp giọng hét, cú đấm trúng ngực anh: "Mẹ kiếp! Thật là lợi hại! Hóa ra là giấu mình, chẳng trách lại thái độ như vậy!”
“Ha ha, mới ăn của tôi có một chưởng mà đã không ổn rồi à?”, Trương Tường chắp hai tay sau lưng, khịt mũi lạnh lùng.
Anh vươn vai ngáp dài: "Chuẩn bị đi, tôi sắp bắt đầu nghiêm túc rồi đấy!”
Xuýttt...
Có một luồng gió khó hiểu nổi lên trong phòng.
Dù đang là mùa hè oi bức nhưng gió thổi vẫn khiến người ta cảm thấy lạnh sống lưng.
Bóng người vụt sáng.
Hai mắt Tô Thanh Hà đột nhiên trợn to: "Nhanh quá..."
Mạc Phong trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Trương Tường.
“Thật yếu ớt!”, Mạc Phong cong khóe miệng để lộ ra một nụ cười bỉ ổi.
Nụ cười mang theo sự khinh thường!
Rầm...
Một bàn chân trúng giữa cổ Trương Tường.
Rắc!
Một âm thanh giòn giã của xương vang lên.
Trương Tường nghiêng người đi mấy bước, còn chưa kịp đứng vững, sau lưng đột nhiên lại truyền đến một trận ớn lạnh.
"Vẫn chưa kết thúc đâu!”
"Tám! Cực hạn! Sụp đổ!”
Lách tách...
Nắm đấm này nhẹ nhàng vung lên, khi sắp chạm vào ngực Trương Tường, nguồn sức mạnh đó chợt bộc phát.
Rầm....
Hứng trọn cú đấm nặng nề này, cả cơ thể ông ta bay ra ngoài.
Cả Tô Thanh Hà và Tô Nguyệt đều sững sờ.
Một cú đấm đã thổi bay một người, đó không chỉ là sự khác biệt về sức mạnh, mà còn là sự ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630445/chuong-230.html