"Thực ra rất đơn giản. Đám người hiện giờ của nhà họ Trần sau này không gây chuyện đã phải tạ ơn trời đất rồi, còn trông mong họ làm rạng rỡ cho gia tộc nỗi gì? Vậy nên em muốn bồi dưỡng một hạt giống trả lại cho nhà họ Trần để báo đáp ông ngoại bao năm nay đã chăm sóc cho em! Thiên tài của cả một tỉnh và thiên tài của một quốc gia nếu như sinh được một đứa con được giáo dục đàng hoàng, sau này tiền đồ vô cùng rộng mở!”, Mạc Phong dang hai tay mỉm cười nói.
Đây là lý do tại sao Mục Thu Nghi lại phản ứng mạnh mẽ khi nghe Mạc Phong nói rằng đứa con đầu lòng sau này có thể mang họ Trần.
Trong thế hệ trẻ của nhà họ Trần, về cơ bản họ đã bỏ học trước khi học hết cấp ba, suốt ngày chơi bời nhàn rỗi, vô công rồi nghề. Cô thực sự sợ rằng sau này sẽ ứng với lời người xưa vẫn nói là ‘giàu không quá ba đời’!
Mặc dù cô không phải là họ Trần, nhưng cô cũng không muốn thấy gia đình họ Trần cứ tiếp tục sa sút như vậy.
Với chỉ số IQ của cô và người đã từng là thần đồng nhí được quốc gia công nhận là Mạc Phong, nếu hai người có một đứa con, chắc chắn trong tương lai họ sẽ gánh vác được gánh nặng cho gia tộc họ Trần!
Mục Thu Nghi không ngờ Mạc Phong lại có thể nhìn ra nội tâm của mình: “Có phải tôi rất ích kỷ không?”
"Đâu có, anh lại cảm thấy em rất có hiếu đó. Hay là như thế này đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630414/chuong-199.html