Chương trước
Chương sau
Vo?
Khi nghe thấy giọng nói này, cái đầu đang rũ xuống của
Mục Thu Nghi không thể không ngẩng lên. E rằng không ai trong công ty dám gọi như vậy ngoại trừ anh chàng đó! “Vào đi!”, Mục Thu Nghi lạnh lùng nhỏ giọng quát.
Khi Mạc Phong đẩy cửa bước vào, thấy bộ dạng đê hèn của anh, cô đang định mở miệng chửi thì phát hiện phía sau anh còn có một người nữa. “Chào chị dâu!”, Giang Tiểu Hải cúi đầu cung kính gọi rất thân mật.
Bởi vì khuôn mặt của cậu ấy trông ra có vẻ khá nho nhã, phong thái dịu dàng khiến người ta khó có thể nổi giận.
Nhưng Mục Thu Nghi vẫn tức giận nói: “Đừng gọi bừa! Tôi không liên quan gì đến anh ta! “Khụ khụ, tạm thời vẫn chưa liên quan!”, Mạc Phong ho khan một tiếng cười nói: “Có điều cũng sắp rồi, tháng sau anh sẽ khiến cô ấy phải ăn ‘cậu nhỏ’ của anh!”
Xoet…
Một cốc nước đập thẳng về phía Mạc Phong.
Nước bắn lên không trung ngay lập tức, anh bước một phát mạnh mẽ bắt lấy chiếc cốc, lật nó lại một cách điệu nghệ, và tất cả nước trong không khí đều rơi trở lại vào trong cốc. “Chà, vẫn là vợ hiểu anh, đúng lúc anh đang khát!”, Mạc Phong vẫn bày ra bộ dạng cười cợt khiến người khác khó chịu.
Ngực của Mục Thu Nghi phập phồng dữ dội.
Không gặp tên này một ngày thì lại nhớ anh ta, nhưng vừa gặp thì lại hận một nỗi không thể bóp chết anh ta. “Cút ngay ra ngoài cho tôi!”, Mục Thu Nghi nhưởng mày tức giận hét. “Được thôi, vậy anh sẽ đưa cậu ấy đi làm thủ tục nhậm chức!”
Nói xong Mạc Phong chuẩn bị đưa Giang Tiểu Hải ra ngoài.
Nhậm chức?
Mục Thu Nghi sững sờ, rốt cuộc ai mới là tổng giám đốc? “Chờ đã! Nhậm chức gì? Giờ công ty còn đang chuẩn bị cắt giảm nhân viên đây!”
Mạc Phong quay đầu cười hi hi: “Không phải là mấy cái vụ mạng Internet hay sao? Coi em nóng nảy kìa, anh đã nói với em rồi, em chỉ cần làm tổng giám đốc của em là được, những chuyện khác để anh xử lý!” “Anh biết chuyện gì đã xảy ra à?”, Mục Thu Nghi kinh ngạc nhìn anh hỏi.
Khóe miệng anh hơi nhếch lên, anh khịt mũi nói: “Chỉ là mấy trò trẻ con thôi, Tiểu Hải hãy dạy cho bọn họ một bài học đi!”
Giang Tiểu Hải kéo cặp kính ngồi trước bàn, đặt chiếc máy tính của mình lên bàn: “Anh Mạc yên tâm đi, có người ức hiếp chị dâu, em nhất định sẽ là người đầu tiên xông ra xử chúng!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Mục Thu Nghi ửng hồng, nhưng tại sao lại không muốn phản bác?
Thậm chí còn thầm cảm thấy hài lòng khi nghe hai tiếng chị dâu này!
Não mình có vấn đề rồi hay sao?
Giang Tiểu Hải đặt máy tính xuống, cắm USB vào, sau đó là thao tác lóe mắt của cậu ấy.
Tốc độ gõ bàn phím nhanh kinh khủng, căn bản là chỉ nhìn thấy một cái bóng mà thôi!
Lúc này trong một công ty nhỏ ở Giang Hải.
Phòng họp chật ních người, gần như tất cả đều là đám người lần trước rời khỏi tập đoàn Kim Tư Nhã. Và người ngồi phía trên nghiễm nhiên là Trần Vạn Niên, người luôn muốn hái thành quả của cháu gái mình! “Sếp Trần, chiêu đổi trắng thay đen này của ông quả là không tệ đó! Ha ha ha ha!” “Như tôi đã nói từ lâu, giới kinh doanh là sân chơi của đàn ông. Cô ta là phụ nữ muốn đi lên mà không dựa vào đàn ông đúng là mơ mộng hão huyền!” “Ngày hôm qua còn tưởng rằng cô ta sẽ gọi cảnh sát, nhưng không ngờ rằng người phụ nữ ngu ngốc này lại không truy cứu gì cả!”
Các cổ đông bên dưới phá lên cười sảng khoái.
Có những người chính là như vậy, bạn càng nhân từ thì họ lại càng ngỗ ngược.
Lòng tốt là vô dụng, bạn phải nhẫn tâm!
Trần Vạn Niên ngồi phía trên với bộ dạng dương dương tự đắc về việc gây hiểu lầm về danh tiếng của mỹ phẩm Nước Mắt Trong Mơ” của tập đoàn Kim Tư Nhã.
Bây giờ ông ta đã có công thức trong tay và đã tận dụng sức nóng để đẩy sản phẩm nhái ra thị trường, mới ngày đầu tiên đã bùng nổ trên mạng! khiến cho sự sụp đổ của tập đoàn Kim Tư Nhã đến gần hơn! “Mọi người thấy cả rồi chứ? Hiện giờ trên mạng đang mằng nhiếc tập đoàn Kim Tư Nhã vô cùng kinh khủng, hơn nữa họ càng giải thích thì lại càng tệ hơn!”, Trần Vạn Niên cười lớn nói: “Giờ chúng ta lại chi thêm tiền tìm thêm nhiều anh hùng bàn phím đến, tôi không tin dư luận trên mạng không nổ tung được nhà nó!”
Tất cả mọi người đều giơ ngón tay cái lên: “Cao thủ! Chiêu này của sếp Trần quả là cao minh!” “Đợi sau này kéo được người phụ nữ đó xuống rồi, ha ha, để xem tôi sẽ xử cô ta như thế nào!” “Hi hi, thật sự muốn biết đệ nhất người đẹp Giang Hải rốt cuộc có mùi vị như thế nào!” “Lần trước là cô ta may mắn thôi, một con ranh mà lại muốn đấu với đám giang hồ lão luyện chúng ta, rõ là ngược đời!”
Chính vào lúc mọi người đang tán gẫu sôi nổi thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.
Một người phụ nữ trong trang phục công sở chuyên nghiệp mở cửa và kêu lên: “Sếp Trần, không ổn rồi! Xảy ra chuyện rồi! Tất cả các anh hùng bàn phím chúng ta thuê đều bị chặn hết rồi!” “Đây chẳng phải chuyện bình thường sao? Bỏ ra thêm ít tiền mời thêm tốp nữa. Trên đời này không thiếu kiểu người thích hóng drama, thích to chuyện!”, Trần Vạn Niên hừ lạnh một tiếng.
Tuy rằng chơi hơi bẩn nhưng chỉ cần thằng là được.
Thêm vào đó, ông ta đã sớm dùng tiền mua chuộc mấy nhân viên biết chút kỹ thuật của tập đoàn Kim Tư Nhã, để bọn họ nói với Mục Thu Nghi là lỗ hổng này tạm thời không thể phục hồi được.
Chỉ mất vài ngày nữa thôi, tập đoàn Kim Tư Nhã sẽ phải mang tiếng xấu!
Khi đó, người nào người nấy thấy sản phẩm của họ sẽ vô thức không dám mua, hơn nữa trên mạng cứ rêu rao sản phẩm của họ có vấn đề, nếu dùng sẽ bị trúng độc nọ kia.
Điều này chắc chắn sẽ khiến tình hình của họ càng tồi tệ hơn!
Nhưng người phụ nữ trong trang phục công sở nuốt nước bọt dữ dội và vội nói: “Tường bảo vệ mạng bên phía họ đã được nâng cấp rồi, tất cả những bình luận gây bất lợi cho tập đoàn Kim Tư Nhã đều không thể đăng lên được!” “Hả? Sao lại như thế được? Lúc trước không phải đã nhét tiền cho những người đó rồi hay sao?”, Trần Vạn Niên giận dữ đứng dậy hét lên.
Đột nhiên máy chiếu trong phòng họp sáng lên. “Ai bật máy chiếu vậy?”, ông ta nhìn quanh và hét vào mặt đám đông.
Nhưng tất cả mọi người đều xòe tay và ngẩn người ra. “Ế? Sếp Trần, trên đó có chữ kìa!”
Trần Vạn Niên ngẩng đầu lên và thấy trên đó có dòng chữ. “Trời gây nghiệt thì có thể sống, tự mình gây nghiệt thì không thể sống được!”
Đột nhiên trên màn hình xuất hiện một bàn tay đầm máu. “Bị điên sao, ai chơi khăm vậy?”, ông ta cau mày, trầm giọng nói.
Rinh rinh rinh…
Lúc này điện thoại trên người ông ta rung lên. “Sếp Trần, tất cả máy tính trong công ty đều đã bị hack! Dữ liệu cũng không còn nữa, toàn bộ hệ thống đều bị tê liệt rồi!”
Trần Vạn Niên chỉ cảm thấy một dòng máu dồn lên
Rầm …
Ông ta ngã xuống và ngất xỉu. “Sếp Trần!”, mọi người thốt lên.
Có lẽ bản thân Trần Vạn Niên không ngờ rằng mới giây trước còn đang cười cợt tập đoàn Kim Tư Nhã lần này tiêu rồi, nhưng giây sau tình hình đã lập tức thay đổi theo hướng hoàn toàn ngược lại.
Hệ thống của toàn bộ công ty bị tê liệt có hậu quả gì, nó tương đương với việc công ty đã bị tê liệt.
Ngay cả khi hệ thống được phục hồi, bất cứ lúc nào người ta cũng có thể vào để gieo virút hoặc đánh cắp tập và rời đi.
Đây gọi là trộm gà không thành còn bị mất cả gạo, Trần Vạn Niên tức giận là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến chứng cao huyết áp. trán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.