Ba người nhìn nhau, Tống Thi Vũ không khỏi bật cười. “Sao cha nội đó không tới mà ai cũng biết hết vậy?” Tô Nguyệt hơi đỏ mặt: “Đâu có, mình…chỉ tiện hỏi thôi mà
Nói xong cô ta quay người rảo bước đi ra. Mục Thu Nghi và Tống Thi Vũ nhìn nhau, cũng không biết cô ta bị làm sao nữa.
Thực ra cô ta định xin lỗi Mạc Phong. Chuyện hôm qua, sau khi Tô Nguyệt nói rõ đầu đuôi tại nheo cho ông cụ Tô thì khiến ông cảm thấy áy náy.
Nên sáng sớm đã bảo cô ta tới xin lỗi Mạc Phong, đồng thời tìm cơ hội hẹn anh tới nhà ăn bữa cơm.
Thế nhưng không cần nghĩ cũng biết bữa cơm này có dụng ý khác.
Sáng sớm cô ta đã có mặt ở phòng bảo vệ, nhưng Mạc Phong không hề tới, cũng không ai biết anh đi đâu.
Hoặc là họ không muốn tin rằng một nhân viên bảo vệ lại có thể làm liên lụy tới tâm trạng của tất cả quản lý cấp cao của tập đoàn Kim Tư Nhã.
Lúc này trong phòng bảo vệ. “Đội trưởng, anh Mạc đi đâu vậy ạ?”, Người đàn ông trọc đầu gãi đầu hỏi.
Vương Bưu ngồi bên cạnh hút thuốc: “Đến tổng giám đốc còn không biết thì anh làm sao biết được?”
Một thanh niên đầu bằng cười he he: “Anh Mạc lợi hại thật đấy, có thể khiến cả tổng giám đốc, giám đốc đích thân tới phòng bảo vệ hỏi tình hình. Chuyện xảy ra lần đầu tiên trong lịch sử đấy!”
Cốc cốc cốc…
Tiếng gõ cửa vang lên. “Vào đi!”, Vương Bưu vắt chân uể oải nói.
Két…
Cánh cửa từ từ mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/630325/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.