Không có quyền? “Sao lại như vậy? Trên đời này còn có chuyện cô không điều tra được sao?”, Mục Thu Nghi giật mình kinh ngạc. Người ở đầu dây bên kia im lặng vài giây rồi nói: “Có thể tra được một vài chuyện trước năm mười lăm tuổi của người đó. Sếp Mục còn nhớ thần đồng nổi tiếng mười năm trước không?”
“Mười năm trước? Đứa trẻ thiên tài dễ dàng giải được mật mã Fowles, được đại học Yến Kinh cho đặc cách nhập học kia sao?”, Mục Thu Nghi chợt nhớ ra.
Năm đó Mục Thu Nghi còn buồn phiền về chuyện này rất lâu. Mười sáu tuổi cô đã được đặc cách vào đại học, vậy mà còn có người mới mười hai tuổi đã được đại học gọi tên nhờ trí thông minh tuyệt đỉnh.
Đến tận bây giờ cả Hoa Hạ vẫn không có ai phá được kỷ lục của anh. Nhưng từ đó về sau, tin tức về cậu bé thiên tài này đã bị phong tỏa, báo chí truyền hình đều không đưa tin, cũng không thấy ai nhắc tới anh nữa.
Giống như đã bốc hơi khỏi thế gian. “Đương nhiên còn nhớ, tôi vẫn luôn lấy anh ấy làm mục tiêu phấn đấu! Không lẽ người đó chính là Mạc Phong?”, cô hơi kích động.
Mỗi người đều cần lựa chọn cho mình một đối thủ!
Đối thủ có thể khiến ta cảm thấy lo sợ, đồng thời cũng là động lực để ta tiếp tục phấn đấu!
Nhưng lúc đó Mục Thu Nghi đã vô cùng xuất sắc, mười sáu tuổi học đại học, mười tám tuổi đặc cách tốt nghiệp. Sau khi về nước phải tiếp quản một công ty sắp phá sản, cô không những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-ho-cua-nu-giam-doc/259468/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.