Chương trước
Chương sau
Chương 636:
Diệp Du Nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, bèn uể oải ngẩng đầu lên nhìn Lê Bách Lạc, cô đứng lên từ chiếc ghế sô pha, đến giờ mới cảm thấy đầu đau như búa bổ.
“Tổng giám!” Lê Bách Lạc vội vã chạy sang dìu cô.
“Phải làm phiền cô đưa tôi về nhà rồi.” Diệp Du Nhiên không chỉ thấy đau đầu mà còn cảm thấy tầm mắt mơ hồ, các món đồ như thể chồng chất vào nhau.
Lê Bách Lạc dìu cô một cách vất vả.
Vừa đi ra ngoài cửa bèn nhìn thấy một người đàn ông cao ráo đứng ở đó, nhìn Diệp Du Nhiên với đôi mắt sâu thẳm.
Đợi đến khi Lê Bách Lạc nhìn rõ gương mặt của anh ấy, cô ta mới lắp bắp nói: “Anh…anh Mộ…”
“Giao cô ấy lại cho tôi.” Mộ Tấn Dương liếc mắt nhìn Lê Bách Lạc.
“Hả?”
Đương nhiên Lê Bách Lạc biết người đàn ông trước mặt, vì cô đã nhìn thấy anh ta trên tivi nhiều lần.
Cô biết thân phận của anh ấy, nhưng lại cảm thấy lời nói của Mộ Tấn Dương hơi khó hiểu.
Giao tổng giám cho anh ấy à?
Anh ấy muốn làm gì?
Mộ Tấn Dương không đợi Lê Bách Lạc kịp phản ứng mà thẳng tay kéo Diệp Du Nhiên vào lòng mình.
Sau khi ngửi thấy mùi rượu trên người Diệp Du Nhiên, lông mày của anh nhíu chặt thành nút chết, sắc mặt vô cùng đáng sợ.
Lê Bách Lạc run run rẩy rẩy, nhưng vẫn dũng cảm cất tiếng nói: “Anh Mộ, anh không thể đưa tổng giám Diệp đi được.”
Bởi vì sợ hãi sắc mặt Mộ Tấn Dương, nên lời nói của Lê Bách Lạc không hề có chút khí thế nào.
Cho dù có là tổng giám đốc LK, cũng không thể cướp người công khai như vậy chứ.
“Cô không nhúng tay vào được đâu.” Mộ Tấn Dương vứt lại một câu nói rồi ôm Diệp Du Nhiên đi.
Lê Thanh Nguyệt muốn đi theo bọn họ, nhưng lại bị một người nước ngoài có đôi mắt xanh chặn đường: “Đây là chuyện riêng của vợ chồng bọn họ, cô cũng đừng lo chuyện bao đồng nữa.”
Lê Bách Lạc trừng mắt: “Anh Mộ là bạn trai của tổng giám Diệp ư?”
Nam Sơn nghĩ ngợi một lúc, rồi gật đầu.
Mặc dù bị anh ta giải thích lệch đi, nhưng tính chất cũng giống như vậy mà thôi.
Lê Bách Lạc càng trợn to mắt hơn nữa.
Trời ạ, bạn trai của tổng giám Diệp lại là Mộ Tấn Dương!
Mộ Tấn Dương đưa Diệp Du Nhiên về vịnh Vân Thượng.
Căn biệt thự bị bỏ trống hai năm, cuối cùng đã đợi được đến ngày nữ chủ nhân của nó trở về.
Hai năm nay, Mộ Tấn Dương không thường sống trong nước nên đưa Thịt Bò đến Ngọc Hoàng Cung, mướn người chuyên chăm sóc cho nó.
Bây giờ Diệp Du Nhiên đã trở về, anh lại dọn về sống lâu dài trong thành phố Vân Châu, bởi thế cũng dắt Thịt Bò về nhà.
Mộ Tấn Dương vừa mở cửa, Thịt Bò đã “gấu gấu” vài tiếng rồi chạy ù vào nhà, hoảng loạn tìm đến căn phòng dành riêng cho nó.
Mộ Tấn Dương lười, chẳng buồn để ý đến Thịt Bò mà ôm Diệp Du Nhiên đi lên lầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.